Oáp" cô bước xuống cầu thang trong trạng thái buồn ngủ, vươn vai ngáp vài cái thì tự nhiên nghe thấy tiếng
"Chị ngủ ngon chứ ạ, chị ra đây ngồi ăn đi em có chuẩn bị hết cho chị rồi này" vừa nói Mộc Doanh liền chạy đến gần Mộc Lần, nhưng liền bị cô ghét bỏ mà xưa đuổi
"Tránh ra đi mới sáng ra đã thấy khó chịu rồi, õng à õng ẹo ít thôi ăn nói xà lơ là giỏi" nói rồi cô lại mò đến tủ lạnh lấy một ít sữa rồi lại quay ra phòng khách mà ngồi xem tivi
Thấy vẻ buồn rầu của Mộc Doanh, Văn Hiểu Minh liền bất bình lên tiếng
"Sao cô cứ phải cậu có như thế nhờ, Doanh Doanh chi muốn tốt cho cô thôi mà làm gì phải mắng em ấy như vậy"
"Anh ơi, anh đừng nói vậy không sao đâu em ổn mà, em sẽ cố gắng làm chị vui lòng "vừa nói ả vừa kéo nhẹ áo hắn mà ra vẻ tội nghiệp
"Đấy cô thấy em ấy chưa người ta thì lo lắng cho cô, sợ cô bị mắng còn cô thì sao? Thật không xứng đáng làm chị mà" hắn càng tức giận hơn, khiến không khí nồng nặc mùi thuốc súng
Cô cũng chán nản từ từ quay người lại rồi nhẹ nhàng lên tiếng
"Anh là cái ch* gì mà đòi mắng tôi, nên nhớ ai ở đẳng cấp cao hơn mở rõ con mắt ra mà nhìn, còn nữa tôi có thể là chị của ai nhưng con bé đó hả" nói đến đây cô nhếch mép lên cười một cái rồi trừng mắt lên
"Nó không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiep-nay-muc-tieu-la-kiem-nhieu-tien/2924861/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.