Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137 Chương 138 Chương 139 Chương 140 Chương 141 Chương 142 Chương 143 Chương 144 Chương 145 Chương 146 Chương 147 Chương 148 Chương 149 Chương 150 Chương 151 Chương 152 Chương 153 Chương 154 Chương 155 Chương 156 Chương 157 Chương 158 Chương 159 Chương 160 Chương 161 Chương 162 Chương 163 Chương 164 Chương 165
Chương sau
Một con người nếu muốn thành công không đơn giản là chỉ cần IQ cao, mà bên cạnh đó EQ và AQ cũng rất quan trọng. Nếu ba thứ đó cùng có bên trong của một con người, thì người đó mới có cơ hội mà thành công vượt ngoài sự kì vọng. AQ là chỉ số vượt qua nghịch cảnh, bất hạnh. Hay đơn giản tên gọi là chỉ số vượt khó. Cả tuổi xuân của Minh Tuệ không biết phải trải qua bao nhiêu điều bất hạnh rồi, từ lúc cô trốn nhà bỏ ra sống với chị đến khi Lâm Ân Tú mất, Minh Tuệ đã gục ngã thật sự, tưởng chừng như không bao giờ có thể đứng lên được nữa. Nhưng rồi Minh Tuệ cũng có thể vượt qua chính mình mà đứng lên sống tiếp đến tận bây giờ. Cô có được những thành công như ngày hôm nay tất cả là tự dựa vào chính mình và một niềm tin về Lâm Ân Tú mãi mãi bên cạnh cô dù chị có chết đi rồi, không gì có thể lay chuyển nổi. Gia đình Huỳnh Minh Tuệ vốn khá giả, nhưng cô không hề nhận sự giúp đỡ của ba má. Số tiền mở quán đầu tiên là cô vay ba ba mà có, sau đó cô đã trả đủ cả gốc lẫn lãi cho ba chỉ sau một năm kinh doanh trong lĩnh vực ăn uống. Dù ba chưa hề đòi lại, nhưng tính Minh Tuệ vốn không thích dựa dẫm hay nợ nần ai dù cho đó có là người thân của cô đi nữa. Năm năm qua, một mình Huỳnh Minh Tuệ cực khổ mà gầy dựng sự nghiệp, mua sắm đầy các thứ tài sản cho mình. Sau khi cô mua căn hộ tại Sài Gòn được một thời gian, Minh Tuệ quyết định mua xe ô tô cho thuận tiện đi lại giữa tỉnh X và Sài Gòn. Nhớ thời cô và Ân Tú còn sống chung ở Nha Trang, cứ rảnh rổi là hai người lại chạy xe máy lòng vòng dọc đường biển để ngắm các con siêu xe. Ân Tú thích lắm, chị cứ mơ mộng mãi ngày mà hai đứa có riêng một chiếc xe xịn cho riêng mình. Chính vì lẽ đó, khi mua xe, Minh Tuệ quyết định chi một số tiền lớn để mua một con Lamborghini. Con xe màu xanh biển hy vọng này, ngốn một số tiền khá lớn của Minh Tuệ, cũng đập tan hy vọng mở thêm chi nhánh thứ tư cách đây ba năm Huỳnh Minh Tuệ hồi còn ở Sài Gòn. Nhưng... Cô chưa bao giờ hối hận. Tất cả mọi thứ, chỉ cần Lâm Ân Tú thích là được. Chỉ cần là chị thì mãi mãi sẽ không bao giờ hối hận. Cũng đã lâu rồi, Minh Tuệ cũng quên mất làm công cho một ai đó là một cảm giác như thế nào. Nói chung cũng khá thú vị đấy chứ, Minh Tuệ thầm nghĩ rồi bật cười chính mình. Lương Ân Tú trả cho cô một tháng, còn không bằng lợi nhuận trong một ngày của một quán Tue Tu bakery and coffee nữa: “Chị cũng ki bo quá rồi đó”. Minh Tuệ nghĩ thầm rồi bật cười phá lên. Trưa hôm đó, Ân Tú nhắn tin zalo bảo cô xong công việc thì cứ về, hôm nay chị ấy không giao việc mới. Minh Tuệ cảm giác rất bình thường khi Ân Tú vẫn chưa có động thái gì, mà đối với cô cũng chỉ đơn giản là mối quan hệ sếp và nhân viên. Khi chị gửi tin nhắn zalo dặn dò thêm vài công việc cho ngày mai xong, Lâm Ân Tú bỏ đi đâu đó đến hết giờ làm cũng chưa thấy quay lại. Trong công ty T&T, sau chị trưởng phòng nhân sự Nguyễn Thị Hoa và Lâm Ân Tú thì có lẽ cô là người lớn tuổi nhất trong văn phòng, nhưng gương mặt cô cũng lại khá trẻ so với mặt bằng chung của nhân sự công ty. Mọi người cứ đinh ninh nghĩ rằng cô là nhân viên mới ra trường, vì không biết năm sinh của Minh Tuệ, nên rất hăm hở lại làm quen và chỉ bảo cô. Minh Tuệ vui vẻ lắng nghe, hòa đồng với tất cả mọi người. Trong lúc đang nói chuyện phiếm giờ nghỉ trưa, ai ai cũng có ý tốt kêu cô cẩn thận: “Minh Tuệ em phải cẩn thận, thư kí trước mới làm có ba tuần là out rồi.” “Minh Tuệ em phải hạn chế tiếp xúc với giám đốc nha, chị ấy mà chửi ai thì chỉ có nước khóc mà thôi.” “Minh Tuệ em đi làm đừng mặc váy, áo cũng đừng hơi hở hở, Ân Tú ghét lắm, em vi phạm lần hai là bị đuổi á.” “Giám đốc Lâm Ân Tú được mệnh danh là người đẹp sát thủ, lúc nào cũng trưng ra bộ mặt lạnh tanh và khó chịu, em đừng có chọc giận cô ta á, không là toang.” “Trong mấy người thư kí của giám đốc, chắc em là xinh đẹp nhất, à không đẹp nhất công ty luôn, he he.” “Có gì không hiểu cứ hỏi anh nha, đừng ngại.” Minh Tuệ nhiệt liệt vui vẻ hưởng ứng đồng nghiệp nói xấu người yêu cô. Trong lòng hả hê trút được cơn giận: “Ân Tú ơi là Ân Tú, sao chị lại khó ưa đến mức ai cũng ghét dữ vậy nè, ha ha, xem ra em vẫn rất đáng yêu hơn chị rất nhiều.” - HẾT CHƯƠNG 153 – Ghi chú: + AQ là một chỉ số biểu thị khả năng vượt qua nghịch cảnh, bất hạnh… Còn gọi với một cái tên đơn giản hơn là chỉ số vượt khó. + IQ là một tính trạng số lượng được dùng để định giá trị thông minh của một người. + EQ là trí tuệ cảm xúc hay trí thông minh cảm xúc. Đối với hầu hết mọi người, EQ quan trọng hơn IQ (trí thông minh) trong việc đạt được thành công trong cuộc sống và sự nghiệp.
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137 Chương 138 Chương 139 Chương 140 Chương 141 Chương 142 Chương 143 Chương 144 Chương 145 Chương 146 Chương 147 Chương 148 Chương 149 Chương 150 Chương 151 Chương 152 Chương 153 Chương 154 Chương 155 Chương 156 Chương 157 Chương 158 Chương 159 Chương 160 Chương 161 Chương 162 Chương 163 Chương 164 Chương 165
Chương sau