Hôm nay đã là những ngày cuối cùng của tháng 12, Lâm Ân Tú và Huỳnh Minh Tuệ sau một thời gian dài sống chung cũng đã trở nên hiểu nhau hơn.
Minh Tuệép mình bớt ghen tuông lại, kiềm chế tính nóng nảy của bản thân, thật tốt khi Minh Tuệ cũng không còn nhắc lại chuyện cũ nữa. Những lỗi lầm của quá khứ, không ai bảo ai cũng dường như cũng cho qua hết.
Lâm Ân Tú sống chung với Huỳnh Minh Tuệ đã ba năm qua, bản thân chị cũng hình thành một vài thói quen khó bỏ.
Sáng sớm trước khi đi làm, sẽ ôm chặt lấy Minh Tuệ, nằm lên người cô mà hôn khắp khuôn mặt đang ngái ngủ. Tối đến sẽ nắm lấy bàn tay Minh Tuệ, nhẹ nhàng đan mấy ngón tay vào nhau, rồi cùng chìm vào giấc ngủ say.
Sáng ngày hôm nay, như thường lệ, Minh Tuệ còn đang ngái ngủ, Ân Tú đã thức dậy chuẩn bị đi làm, chị nhẹ hôn lên trán cô rồi thì thầm:
“Tối nay hẹn em bảy giờ, ở nhà hàng ZZ trên đường Lê Thánh Tôn nhé!’
Minh Tuệ trong cơn mơ màng gật gật đầu, “Hừm.” Lên một tiếng rồi nhanh chóng chìm lại vào giấc ngủ, chắc có lẽ chẳng nhớ được chuyện gì đâu.
Chín giờ ba mươi phút sáng, tiếng tin nhắn zalo của Minh Tuệ vang lên liên hồi, cô mắt nhắm mắt mở ngồi dậy, mở điện thoại ra xem:
“Nhớ cuộc hẹn với chị tối nay không?”
Minh Tuệ mặt ngờ nghệch, thầm nghĩ:
“Hẹn gì ta? Hay nhắn ai mà gửi nhầm qua cho mình chứ? Hừ.”
*Ting ting.*
Lại tiếng tin nhắn đến của Lâm Ân Tú:
“Chị hẹn em bảy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiep-nay-la-han-kiep-sau-lai-yeu/1361261/chuong-131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.