Ông Lí liên tục trêu ghẹo Ân Tú và Thúy An, dụ dỗ bằng tiền bạc, địa vị và những phi vụ làm ăn nhiều tiền bên ngoài khác.
Ân Tú kể, lão ta thường xuyên bảo chị thế này:
“Em đi theo anh đi, rồi anh mua nhà cho em, lâu lâu anh vào ở chung với em cho vui.”
Chị kinh tởm mà từ chối thẳng thừng dù không thể hiện ra mặt bao giờ:
“Dạ thôi ạ, em tự mua được rồi, không dám "phiền" anh đâu.”
Thế nhưng ông Lí vẫn không từ bỏ, hết lần này đến lần khác theo đuôi chị để dụ dỗ mặc kệ chị cứ lãng tránh dứt khoát.
Chuyện đốn mạc của ông ta không dừng lại ở đó, ông ấy không những chọc ghẹo Ân Tú mà cả Thúy An và các nhân viên nữ khác nữa. Một cách công khai trắng trợn vì ông cũng được xem như là lớn nhất ở công ty. Chú chủ tịch hay đi đi về về thường xuyên giữa Việt Nam – Mỹ và Trung Quốc nên hầu như giao hết mọi chuyện cho lão ta quản lí.
Vì thế ông ấy lại càng được dịp lộng hành.
Khi Minh Tuệ ra đây một thời gian, giữa Ân Tú và lão Lí mâu thuẫn nhiều về lợi ích hơn và Ân Tú cũng ghét việc lão ta cứ tán tỉnh chị gớm giếc như vậy. Đó cũng là lí do chị ngừng hẳn việc cắt nhãn, không còn tăng ca và về sớm với Minh Tuệ như chuyện đã rõ.
Tuy bằng mặt không bằng lòng, nhưng Ân Tú vẫn là cấp dưới của ông Lí. Chị vẫn phải tươi cười mà làm việc, chỉ là không còn thân thiết như lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiep-nay-la-han-kiep-sau-lai-yeu/1361227/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.