"Alo, em đang ở đâu vậy?"
Đinh Tuyết Hương lấy điện thoại gọi cho Minh Châu.
"Dạ, em đang ở nhà."
Minh Châu tò mò nhưng trả lời nhanh.
Đinh Tuyết Hương kể sơ qua mọi chuyện về Minh Tuệ, rồi chốt hạ:
"Em bắt taxi qua chung cư Minh Tuệ để đón chị đi, rồi chị em mình cùng đi."
...
Đinh Tuyết Hương không về chung cư của mình, mà hẹn Minh Châu cùng đi thẳng đến một ngôi nhà ở quận Tân phú. Khi cả hai đến nơi, khuôn mặt họ khuất sau bóng tối, đứng bất động nhìn chằm chằm vào căn nhà hai tầng lạnh lẽo:
"Chị biết là em sợ, nhưng em phải đối mặt thôi Minh Châu. Vì kéo dài mãi, người khổ sẽ là Minh Tuệ."
Đặng Minh Châu run rẩy không trả lời, trong lòng cậu đã có quyết định của riêng mình. Cả hai dứt khoát cùng nhau tiến đến gần cánh cổng to đen hùng vĩ.
Đây vốn là nhà của Bùi Cẩm Tiên, chị ta thuê để ở trong những ngày sống ở Việt Nam.
“Kính coong!”
Đặng Minh Châu hồi hộp chờ đợi, từ sau khi gặp lại Cẩm Tiên, đây là lần đầu tiên cậu chủ động đến tìm gặp chị ấy.
Bùi Cẩm Tiên bước ra mở cửa, chị ấy vẫn y như những ngày thuở hai người quen nhau, một cô gái ba mươi lăm tuổi nhỏ nhắn, nụ cười nửa miệng thường trực và thái độ tự tin đến đáng ghét:
“Chào... chị...”
Minh Châu hơi bối rối cất tiếng chào.
“Chào chị, tụi em vào nhà được không?”
Đinh Tuyết Hương lên tiếng phá vỡ bầu không khí kì lạ ngại ngùng này.
“Ừ, vào đi.”
Cẩm Tiên nghiêng người, nhường chỗ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiep-nay-la-han-kiep-sau-lai-yeu/1361202/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.