Ngôn Tuấn Hàn cười cười
“Những nữ nhân phấn son phiền phức lắm, dù gì ta cũng là theo ý phụ hoàng mà lập thái tử phi mà thôi, còn lại ta không quan tâm”
Tống Kỳ Nam nhìn y lập tức hiểu được tâm sự
“Ta biết ngươi ngoài tên phế nhân họ Tại ra thì không để mắt đến ai, làm vậy đáng ư”
Ngôn Tuấn Hàn không nói
“Đáng, khi nào ngươi gặp được một người khiến ngươi có thể thật tâm yêu y ngươi sẽ hiểu Kỳ Nam”
Tống Kỳ Nam cười nhẹ, nếu thật sự có người khiến hắn phải rung động mà yêu thì chắc chắn ngày đó Tống Kỳ Nam hắn sẽ đổi họ ( nghiệp quật không chừa ai, gửi Tống ca)
“Yên tâm đi trên đời này không ai khiến ta có thể thật lòng yêu như ngươi đâu Tuấn Hàn”
“Gần đây Từ huynh có vẻ bận rộn, võ lâm Bình Thiên lại có chuyện gì sao”
“Không có gì chỉ là gần đây sức hiện một đám người võ công cao cường ra tay đáng sợ, rất nhiều mệnh quan triều đình bị giết một cách kỳ bí, Chu minh chủ cảm thấy sự việc không bình thường sai ta điều tra”
“Ta cũng có nghe nói gần đầy trong triều đồn đại ra rất nhiều chuyện đa phần những kẻ bị giết đều là tham quan”
Ngôn Tuấn Hàn nói, trong lòng thầm mắng những kẻ đó đáng chết, y biết đường những kẻ đó đều là những kẻ có liên quan đến vụ việc Tại tể tướng năm đó cả
“Chu Đình, phụ thân ngươi nhắc ngươi mau trở về nếu không người đập gãy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiep-nay-khong-han-cung-khong-yeu/2662927/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.