Chu Đình biết bản thân vừa hỏi không đúng liền nhanh chóng chuyển sang chủ đề khác
“Không phải hôm nay là ngày thành thân của hoàng huynh ngươi sao, sao ngươi lại ở đây”
“Đến tìm ngươi không được sao, hơn nữa Ngôn Đình Anh không thể coi là hoàng huynh của ta được, ngoài ca ca ta Ngôn Tuấn Vỹ ra thì ta không có người hoàng huynh nào cả”
Ngôn Tuấn Hàn thẳng thắng nói, y ngoài Ngôn Tuấn Vỹ ra thật sự không coi những người khác là huynh đệ, bọn họ lúc nhỏ luôn ức hiếp y vì khi nhỏ y yếu đuối, ngoài ca ca luôn bảo vệ y ra còn lại kẻ nào kẻ nấy đều muốn y chết, nhất là khi y lại trở thành thái tử khi còn nhỏ tuổi
“Được rồi, là ta nói sai, nào bỏ qua chuyện này ta cùng ngươi uống rượu nào”
Ngôn Tuấn Hàn đưa tay định nhấp rượu nhưng lại bị Tại Chính Hiên ngăn cản, hắn sớm nghe Huỳnh Liên nói Ngôn Tuấn Hàn không thể uống rượu quá nhiều, lúc nãy y cũng uống không ít không thể uống thêm được nữa
“Để ta uống, ngươi đừng uống nữa”
Chu Đình nhìn hai người trước mặt phát ân ái liền rùng mình, mặc dù hắn suy nghĩ vô cùng thoáng nhưng mà hai người có thể nào đừng phát ân ái trước một kẻ đang không vui vì chuyện tình cảm có được hay không
“Được rồi hai người ai uống cũng được”
Chu Đình lên tiếng, Ngôn Tuấn Hàn cũng không nói gì nữa, để cho Tại Chính Hiên uống thay mình
“Từ Chấn Thiên là muốn ngươi trở về sao”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiep-nay-khong-han-cung-khong-yeu/2662352/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.