Mồ hôi lạnh túa đầy sau lưng, m.á.u trong người ta như đông cứng lại.
“Sao chàng biết?”
Hắn siết chặt lấy ta, ôm ta kín đến mức không lọt một khe hở.
“Bởi vì ta ở đó.”
“Khi ấy ta ở ngay trong tẩm điện của tiên hoàng.”
“Ta tận mắt chứng kiến tất cả.”
“Ta trốn dưới gầm giường suốt ba ngày, cuối cùng thừa lúc không ai chú ý, chui ra từ lỗ ch.ó dưới chân tường cung mà về nhà.”
“Từ đó trở đi, ta luôn cảm thấy có người đang giám sát ta.”
“Không khó đoán, chỉ cần tùy tiện hỏi một người là biết ngày đó ta từng vào cung.”
“Ta chỉ có thể giả ngu.”
“Ta từng thấy di chiếu thật của tiên hoàng, chỉ là không biết hiện giờ ở đâu.”
Ta nhớ tới lời đồn trong dân gian.
Bệ hạ vốn không được coi trọng trong số các hoàng tử.
Sau này những hoàng t.ử kia c.h.ế.t thì c.h.ế.t, bị giáng thì bị giáng, cuối cùng mới đến lượt ông ta nổi lên.
“Chàng có biết sinh mẫu của bệ hạ là ai không?”
“Là một vũ cơ nước Nguyệt, không có danh phận, sinh con xong thì c.h.ế.t.”
Người nước Nguyệt…
Chuyện quan trọng như vậy, vậy mà không ai biết.
“Chàng còn biết những gì nữa, ta đều muốn biết.”
Hắn tiếp tục nói.
“Quan hệ giữa bệ hạ và hoàng hậu không tốt.”
“Dù trong thiên hạ không thiếu phu thê ngoài mặt hòa thuận, trong lòng bất hòa,
nhưng ta thấy rất kỳ lạ.”
“Bởi vì năm đó, hoàng hậu và ông ta từng rất tốt.”
“Sự thay đổi xảy ra vào năm lập thái tử.”
“Năm đó thái t.ử ca ca mười lăm tuổi, ba năm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiep-nay-cua-ta-giao-cho-nguoi/5082203/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.