Nhưng khi đó, ta đã không còn người mình yêu.
Cuộc sống ở Tiết gia ta đã quen, nếu sang nơi khác, lại phải từ đầu học cách thích nghi.
Sau này, khi ta biết Tiết Tư không thể sinh con, lại phát hiện trên dưới nhà họ Tiết đều giấu giếm ta, đối với lão thái thái luôn lấy việc giày vò ta làm thú vui, ta cũng chẳng còn giữ được sắc mặt ôn hòa.
Quản gia thì được.
Nhưng muốn rút bạc từ tư khố của ta thì không được.
Nhà họ Tiết thiếu bạc sao? Vậy thì dễ thôi, thắt lưng buộc bụng mà sống.
Thời điểm khó khăn nhất, một nhà bảy người, bữa ăn chỉ có ba món chay.
Biết làm sao được?
Phu quân chỉ là một cử t.ử nghèo, chưa nhập sĩ, bổng lộc của công công cũng chẳng đủ nuôi cả gia đình lớn.
Ta cũng rất bất lực.
Lấy của hồi môn của ta?
Nếu chuyện này truyền ra ngoài, lỡ trên triều có người can gián rằng cả nhà họ Tiết sống dựa vào hồi môn của con dâu, e rằng sẽ ảnh hưởng đến tiền đồ làm quan của công công.
Thật ra nhà họ Tiết cũng không đến mức nghèo kiết xác.
Dù sao cũng là phủ Thượng thư, chẳng lẽ đến bát cơm cũng không có?
Chẳng qua là bà bà cố ý dùng danh nghĩa t.h.u.ố.c bổ để giày vò ta mà thôi.
Trước kia ta lo lắng cho cả nhà, tự tay lấy ra không ít bạc.
Về sau ta lại từng khoản từng khoản thu hồi trở lại, chẳng phải cũng đã tiêu tốn một số tiền lớn hay sao.
A Dư đã bị mẫu thân kéo sang một bên.
Nhìn Tiết Tư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiep-nay-cua-ta-giao-cho-nguoi/5082193/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.