Ngày ta thọ chung nơi chính tẩm, Tiết Tư quỳ bên giường, khóc đến nghẹn lời.
“A Thư, kiếp sau chúng ta vẫn làm phu thê.”
Lần nữa mở mắt, ta đã trở về năm mười sáu tuổi.
Hôm nay chính là ngày Bình Dương vương phủ tới cửa dạm hỏi.
Theo ước định ban đầu, Tiết Tư cũng sẽ đến cầu thân.
Sau tấm bình phong, ta nghe rõ giọng hắn.
“Con trai Hộ bộ Thượng thư Tiết Thành — Tiết Tư, hôm nay tới phủ xin cưới nhị tiểu thư quý phủ.”
Nghe hắn nói người muốn cưới là nhị muội của ta, ta lập tức hiểu: hắn cũng đã trùng sinh.
Ta khẽ thở ra một hơi dài — cái hang hùm miệng sói nhà họ Tiết, ta chẳng muốn bước vào lần nữa.
Nghe đồn thế t.ử Bình Dương vương là kẻ ngang tàng bất cần, nhưng Vương phi lại hào sảng rộng lượng.
Dẫu kiếp trước ta từng cự tuyệt hôn sự của vương phủ, về sau gặp lại, họ vẫn niềm nở như thường.
Vương phủ… là nơi có thể gả.
1
Ta là quý nữ có tiếng nơi kinh thành, từ thuở nhỏ đã được dạy dỗ việc quản gia, tính toán sổ sách.
Theo mẫu thân ra ngoài dự yến, lời ăn tiếng nói, cử chỉ hành xử đều chu toàn thỏa đáng, khiến người ngoài không thể soi ra nửa điểm sai sót.
Nhờ thanh danh tốt đẹp ấy, kẻ đến cầu thân trong kinh thành nối tiếp không dứt.
Chỉ vì ta đem lòng yêu mến Tiết Tư, liền nhờ mẫu thân thay ta khước từ tất cả.
Tiết Tư dung mạo tuấn tú, lại có văn tài hơn người.
Thuở còn thơ ấu, ta vô ý đ.á.n.h rơi một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiep-nay-cua-ta-giao-cho-nguoi/5082192/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.