“Cái gì?!” Ninh Kham đứng lên!
Dáng vẻ hung hãn của Phụ hoàng khiến Ninh Úc cảnh giác mà nhìn chăm chú vào hắn.
Nhưng Ninh Kham chỉ nhìn chằm chằm Ninh Tương Y còn đang húp canh, trong lòng không tin hỏi lại:
“Ngươi nói gì?!”
Ninh Tương Y thở dài, nàng ngẩng đầu, bình tĩnh nhìn Ninh Kham,”Ta nói, Phụ hoàng không thích ta cũng được, ta cũng không ép. Ta không phải con gái của người!”
“Ngươi!” Ninh Kham trừng mắt hổ nhìn chằm chằm Ninh Tương Y, hắn chỉ vào Ninh Tương Y mà giọng phát run, giống như rất tức giận vậy.
Phụ mẫu là trên hết vậy mà đứa nhỏ này trong lúc tức giận có thể nói ra lời như vậy sao?
“Trẫm nghĩ ngươi đã mê sảng rồi!” Một lúc sau, hắn mới lên tiếng, nhưng bởi vì sắc mặt tái nhợt, giọng điệu rất hung dữ mà tái nhợt yếu ớt, “Ngươi cho rằng thích làm công chúa cứ muốn là làm được sao, vậy là người không muốn trở thành công chúa?! “
Ninh Tương Y yên lặng nhìn hắn,”Ta biết là ta trước đây ta đã từng trèo cao, nhưng bây giờ cái danh công chúa này ta không muốn làm nữa, không được sao? Ta thề, ta sẽ không cần nó nữa?”
“Khốn khiếp!”
Ninh Kham nổi giận gầm lên như mãnh thú.
Hắn nhìn Ninh Tương Y, thái độ của nàng lúc này lại vô cùng cứng rắn,nhưng nhìn kỹ hơn sẽ lộ ra đôi mắt đỏ hoe, rõ ràng nàng nh một con thú nhỏ đang bị thương mà bộc phát ra như vậy.
Ninh Kham trong lòng rên rỉ, đây là kết quả hắn muốn sao? Nếu như không phải bọn họ gây ra chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiep-nay-chi-nguyen-ben-nguoi/1202911/chuong-410.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.