(đào xuất sinh thiên: một cụm từ tiếng Hán chỉ việc trốn thoát khỏi một tình huống vô cùng nguy hiểm. Từ đồng nghĩa gồm: đại nạn không chết, thoát khỏi cõi chết,…)
Tiêu Uyên giữ chặt tay của nàng, “Không được! Ta Có cách, bây giờ nàng uy hiếp ta! Từ cống phía tây rời khỏi thành, mau lên!”
“Vô dụng thôi.”
Ninh Tương Y lắc đầu cười, Tiêu Thắng vì muốn bắt được nàng, căn bản không hề quan tâm đến tính mạng của Tiêu Uyên. Cho dù cổng thành phía tây có người Có Tiêu Uyên, thì cũng vô dụng. Hiện tại Tiêu Uyên không phải là hoàng đế, dưới mệnh lệnh của hoàng đế, người ở cổng tây cũng không thể thả nàng đi…Tiêu Uyên đi theo nàng, chỉ có hại.
“Sao lại vô dụng?” Tiêu Uyên thật sự không biết bản thân mình rốt cuộc đang kiên trì vì điều gì. Nhưng hắn biết, lần này nếu buông tay, hắn có lẽ sẽ không thể gặp lại nàng nữa!
“Việc này là do mẫu phi ta, ta có trách nhiệm phải bảo vệ nàng bình an ra ngoài, cho dù mạng đối mạng cũng không sao hết.”
“Ở đây!”
Đột nhiên có người phát hiện ra Ninh Tương Y, còn chưa kịp thở, Ninh Tương Y lại tiếp tục kéo Tiêu Uyên chạy.
Trên đường đi, nàng không biết đã giết bao nhiêu người, vượt qua bao nguy hiểm.
Tiêu Uyên phụ trách dẫn đường, hắn không tin, hắn không thể đưa Ninh Tương Y rời thành được!
Mắt thấy cổng thành phía tây càng lúc càng gần, Tiêu Uyên tăng tốc vọt về phía trước, không ngờ lại bị tầng tầng lớp lớp quân binh bao vây, mũi kiếm chĩa thẳng vào mặt bọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiep-nay-chi-nguyen-ben-nguoi/1202726/chuong-225.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.