Sau khi nhận được tin tức, Ninh Úc lập rời khỏi đó ngay!
Ánh mắt sắc bén của hắn liếc qua ánh mắt thấp thoáng lo lắng của
hoàng hậu, cười lạnh lùng một cái, bọn họ nhiều người đợi ở đây như vậy mà Ninh Giác lại tới nhà hắn? Thật thú vị!
Đúng lúc hắn chuẩn bị đứng dậy nói với hoàng hậu có việc phải đi trước thì có một giọng nói từ xa truyền tới:
"Thái tử đến..."
Nhanh như vậy ngược lại khiến cho Ninh Úc hơi ngạc nhiên... Hắn nghĩ một lúc rồi ngồi xuống. Còn đám gia quyến nữ đã ngồi kín chỗ đợi đến phát lo thì lũ lượt nghiêng đầu nhìn lại. Một lúc sau, chỉ thấy một bóng người màu xanh nhạt loạng choạng đi tới, hắn đi rất vội, nhưng tóc bay toán loạn, bộ dạng say xỉn.
"Giác Nhi!"
Hoàng hậu giật mình thốt lên, từ trên ghế phượng vội vàng đi xuống.
Không còn nguyên nhân nào khác, bà ta chưa từng thấy Ninh Gic suy sụp như lúc này!
Mái tóc đen nhánh của hắn vắt trên đầu vai, hai mắt mê man, khóe miệng mang theo nụ cười châm biếm, hắn vốn là một người ôn hòa, thận trọng. Vậy mà lúc này đây trông lại tự do phóng khoáng như vậy, trong sự chán chường ấy, lại khiến cho người ta cảm thấy xinh đẹp mê hoặc lòng người.
Nhưng mà hắn không hề vui, mặc dù hắn không khóc nhưng vẻ đau thương thống khổ đó lại dày đặc như có thể thấy được.
“Ưm... Mẫu hậu?”
Ninh Giác giơ bình rượu lên nheo mắt nhìn, cố gắng nhìn rõ người đang đi tới, trên khuôn mặt trắng như ngọc kia hoàn toàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiep-nay-chi-nguyen-ben-nguoi/1202645/chuong-144.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.