Ninh Tương Y hít một hơi sâu, ngang đầu nhìn lại hắn, lần đầu tiên bọn họ gặp nhau là ở lãnh cung, lúc nàng giết người trước mặt tất cả mọi người!
Nàng vẫn còn nhớ, khi đó nàng liếc mắt thấy hắn lúc còn nhỏ, đứng sau lưng hoàng đế, lòng còn thầm cười mỉa một phen.
Kiếp trước, Ninh Giác ghét nhất việc nàng giết người không chớp mắt, máu tươi dính đầy tay, thích trông thấy Diệp Khuynh Vãn trông như hiền lành đơn giản. Nhưng kiếp này, nàng xuất hiện một cách đẫm máu như vậy, chắc hẳn hắn càng không thể chấp nhận.
Không ngờ... Bây giờ hắn lại nói sự máu lạnh tàn nhẫn khi đó lại trở thành không giống người bình thường?
Nàng thật sự nghĩ không ra.
Mà Ninh Giác không hề nhận ra được sự thay đổi trong cảm xúc của nàng, lòng hắn hoàn toàn ngập tràn trong hạnh phúc vì có thể nói ra nỗi lòng với nàng.
Hắn ngô nghê như một thiếu niên ngây ngô, vừa mong được người trong lòng đáp lại một chút tình cảm!
Cho nên không thấy Ninh Tương Y trả lời, hắn có chút bất an, bàn tay nắm chặt tay nàng siết chặt hơn nữa.
Lòng bàn tay hắn dấp dính, nắm chặt bàn tay nhỏ nhắn của Ninh Tương Y đặt lên lồng ngực mình, để Ninh Tương Y có thể cảm nhận được nhịp tim của hắn đang đập rất chậm, nhưng lại mạnh mẽ! Từng nhịp đập giống như đang gõ vào lòng bàn tay của nàng.
"Sau đó chèo thuyền du ngoạn trên ao sen... Muội.” Hắn nhìn nàng không chớp mắt, giống như không có suy nghĩ gì, trầm giọng nói:
"Muội làm chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiep-nay-chi-nguyen-ben-nguoi/1202644/chuong-143.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.