Ngày hôm sau người ta tìm thấy Nhung dưới chân núi gần nhà trọ.
“Chị Nhung ơi! Chị Nhung! Chị Nhung!”
Trong tiềm thức nửa mê nửa tỉnh cô nghe tiếng ai gọi mình. Tiếng giục liên hồi cùng động tác lay làm Nhung từ từ mở mắt. Động tác đầu tiên của cô là giơ cánh tay, thấy một chiếc ống được dẫn vào, trong trạng thái không rõ ràng còn thấy những thứ như bình oxy và vật dụng truyền dịch. Cô nhìn qua, rơi vào tầm mắt là Bảo Châu thì liền khấp khởi trong lòng.
“Châu.” Nhung sờ lấy tay Bảo Châu.
“Em tỉnh rồi à. Em thấy trong người thế nào?”
Hồng Nhung hạ mí mắt dừng lại ở nơi chàng trai đang đứng.
“Sao lại có anh ta ở đây?”
“Chị sao vậy? Anh ấy là người yêu chị mà.” Châu đứng bên nói.
“Đưa anh ta ra ngoài đi.” Cô ngoảnh mặt sang hướng khác như thể không muốn nhìn thấy người đó thêm phút giây nào nữa.
Bảo Châu nghe lời cô biểu anh ra ngoài. Sau đó Châu đỡ Nhung ngồi dậy.
“Chị có thấy đau chỗ nào không? Nói em nghe.”
Nhung lắc đầu, trí nhớ dần dà sắp xếp lại các sự kiện mà cô đã trải qua trong giấc mơ.
“Sao tôi lại ở trong bệnh viện?”
“Buổi sáng người ta đi hái thuốc nhìn thấy chị ngất xỉu ở mé rừng nên họ đưa vào đây, rồi mới báo em hay, em chạy vào. Trước đó cùng đi vệ sinh xong, lúc về không thấy chị ở phòng, gọi cũng không bắt máy, em tìm chị khắp nơi.”
Hồng Nhung cúi đầu, thần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiep-nao-minh-ben-nhau/2873542/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.