“Chà! Công phu ghê.” Cậu nhân viên bật ti vi nói.
“Mà cũng bí ẩn nhỉ. Không biết là ai ta?” Một người khác đáp lời.
Chợt có giọng nói cất lên, phá tan câu chuyện mà mọi người đang bàn tán: “Nè, tối rồi, cùng nhau đi ăn đi. Tôi mới biết một quán bún bò huế ngon lắm.”
Tất cả cùng nhìn bên ngoài, xem ra công việc đã cuốn trôi sự chú ý của họ ra hết thảy mọi thứ chung quanh. Suốt trận mưa dài đằng đẵng là bầu không khí mát lành, đồng thời trả lại dãy leon đầy màu sắc cùng tiếng động cơ đang đổ xô xuống đường hòa nhập cùng cuộc sống hiện đại.
“Được đấy. Rủ nhiều người cùng đi thôi.”
Bấy giờ mới thực tâm để ý đến người đang đăm chiêu ở góc cửa sổ, một giọng nói dè dặt cất lên: “Chị Nhung có muốn đi ăn chút gì không?”
“Tôi còn nhiều bài chưa viết xong nên mọi người cứ về trước.” Hồng Nhung mỉm cười xã giao.
“Vậy chúng tôi xin phép.” Nói rồi các nhân viên kéo nhau lũ lượt ra thang máy, tiếng “bong” mở cửa kết thúc cả một ngày trời cật lực, ngay lúc này mới thật sự là khoảng thời gian lý tưởng.
Rất nhanh bóng đêm ngập tràn tòa nhà Raleway, không gian trầm lắng ở tầng mười lăm khiến người khác cảm thấy run sợ nhưng đối với Hồng Nhung, cô đã quen thuộc tự lúc nào. Ánh trăng vàng vọt vắt vẻo bên khung cửa sổ, chiếu lên gương mặt thanh thoát, yêu kiều, mỗi đường nét ngọc ngà đều hiện mình dưới bộ quần áo thời thượng. Hồng Nhung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiep-nao-minh-ben-nhau/2873534/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.