Taxi vừa đến cô liền lao lên ghế sau, ngồi trong ấy trấn tĩnh lại bản thân lần nữa. Nhìn ra ngoài cửa sổ, thành phố vắng hoe, Nhung nhớ lại, đó không chỉ là giấc mơ đơn thuần nữa mà là cơn ác mộng. Nó như nằm giữa mơ ảo và hiện thực, những tình tiết xảy ra có thể là do lúc thức cô suy nghĩ nhiều thành thử ra mới dẫn dắt vào trong giấc mơ. Cô giật mình nhớ đến, mùi hương của đất bỗng xộc vào mũi khi ấy, nó còn thật hơn mức chân thật, thậm chí cả mùi như xác chết. Bên cạnh cánh tay cô cũng vì ai mà bị thương hay là do lúc cô ngã ở mép rừng rồi bị như vậy. Vậy nên không lý nào tất cả chỉ là giấc mơ, nhưng là gì thì cô không thể biết được.
Kinh qua hai giấc mộng kinh hoàng khiến tâm lý Nhung giờ đây đã bị ám ảnh nặng nề, khi cô liên tục suy nghĩ về chúng. Hồng Nhung xin nghỉ vì bệnh hai ngày để hồi phục tinh thần. Nghe tin Bảo Châu sốt sắng mang đồ ăn và trái cây đến thăm cô.
Trong tòa biệt thự rộng lớn khang trang, đột dưng phát ra tiếng la mắng của Đoạt Y Bà, khi Cửu Vỹ lại tìm đến hỏi bà về một chuyện mà đối với cậu cực kỳ quan trọng.
“Ngươi tìm nó để làm gì? Có biết nếu như đánh thức cổ binh thần tướng sẽ gây ra hệ quả gì không hả?”
“Tôi đã nghĩ hết cách, chỉ mới vừa chợt nghĩ ra kế này. Nếu như bà chịu giúp, thì nghĩ cách khác giúp tôi đi.”
“Cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiep-nao-minh-ben-nhau/2873532/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.