Ngọc Huy ngao ngán lắc đầu, mà cũng rất lâu rồi hai anh em mới tâm sự cùng nhau.
Anh ngó xem trên tường thì cũng đã bốn giờ sáng mới quay qua nói với em gái mình rằng: “Gần sáng rồi, thôi ngủ thêm đi, để hồi tao xin công ty cho mày nghỉ tạm mấy hôm. Chứ cái bản mặt mày bước ra đường ai coi.”
“Em biết rồi thưa anh hai.”
Huy đứng dậy tiến đến để mở cửa thì sực nhớ ra: “Ờ mà… tối qua mày chưa ăn gì đúng không? Ăn gì không để tao nấu?”
“Anh hai nấu cho em ăn hả?” Nhung ngạc nhiên hỏi ngược lại anh.
“Bộ bất ngờ lắm sao? Chứ hồi bé cha mẹ bận đi làm xa, toàn tao nấu cho mày ăn không đó.” Anh trân mắt nhìn Nhung. “Giờ có ăn không nói một tiếng?”
“Dạ… không.”
Câu trả lời của Nhung khiến tâm trạng phấn khởi đang suy nghĩ xem nên nấu món gì của Huy rơi xuống vực thẳm tuyệt vọng.
“Hỏi thiệt nha, trước giờ nấu cho mày ăn, bộ thấy tao nấu dở lắm hả?”
“Không có đâu, đồ anh hai nấu ngon số dách luôn. Mà tại vì em không đói.”
Nhung ngoe nguẩy lắc đầu, lời nói đó cũng đã khiến anh tự động bật cười.
“Nhưng có thể pha cho em một ly cà phê sữa nóng được không?”
“Anh đấm mày nha. Bụng trống không qua giờ, mà giờ còn không chịu ăn, đòi uống cà phê sữa.”
Huy nghiến răng dọa nạt, vẻ mặt gay gắt của anh làm cho Nhung trở nên lép vế, thu mình lại y như thỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiep-nao-minh-ben-nhau/2873528/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.