Vì vị trí xảy ra tai nạn nằm trên đèo dốc nên công tác đưa thi thể Huy ra ngoài và di chuyển về thành phố càng gặp khó khăn hơn. Tiếng máy cưa, máy cắt chạm vào các chông sắt, trầm đục nên những thanh âm to lớn, bụi từ đâu bay ra tán loạn. Cho tới khi bầu trời sập tối, vẫn có hơn chục con người đồng lòng làm việc, mà trước đó đã trải dài cả bốn tiếng đồng hồ.
Vậy là, chiếc xe mà anh chở cô sẽ chẳng bao giờ ghé được vào quán.
Và còn đâu đó những câu chuyện mà cô muốn kể tiếp cho anh nghe, anh lại chẳng thể nghe được nữa. Anh đã mãi mãi dừng lại ở cột mốc tuổi ba mươi hai, dù sau này người thân anh có già, có bệnh rồi chết đi, anh vẫn trẻ hoài ở độ tuổi tươi đẹp đó.
Cái tên Ngọc Huy nghe thân thương và chứa đựng bao ý nghĩa mà cha mẹ đặt cho sẽ chẳng có ai gọi nữa. Bởi chỉ cần cất lên một lần, là trái tim tự động có muôn vàn mũi dao cứa vào.
Sau khi mộc dục và khâm liệm, thi hài của anh được đưa đi thực hiện nghi thức hỏa táng. Đoàn xe đưa tang trở lại nơi anh gặp tai nạn, mà trước đó đã làm nghi lễ mời hồn về, cho anh được nhìn thấy lần cuối, đồng thời báo với hương linh người khuất rằng bản thân đã chết.
Những ngày tiễn anh đi, trời bỗng dưng kéo mây ảm đạm và mưa lớn, càng khiến cho tình cảnh kẻ ở, người đi nhuốm màu bi ai.
Ngày thứ năm sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiep-nao-minh-ben-nhau/2873516/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.