Viêm Bá Nghị vừa dỗ Lăng Dịch Sâm, vừa tìm hướng đi của Vi Vi. Một tay anh bế Lăng Dịch Sâm, một tay cầm di động gọi điện cho người trong bang.
Sở Phong và Mộ Bạch đều không có ở đây, anh tùy tiện tìm đại một người, bảo người đó dẫn theo một vài thuộc hạ ra ngoài tìm Lăng Vi.
Anh thì bế Lăng Dịch Sâm lên phòng trung tâm điều khiển của tòa nhà, muốn xem camera giá sát.
“Daddy, mami sẽ không sao chứ?” Lần đầu tiên Lăng Dịch Sâm thấy có người buộc thuốc nổ lên người, trong lòng vô cùng sợ hãi.
Lúc này Viêm Bá Nghị đã không để tâm hỏi han hay là giải thích gì với con trai nữa, cánh tay anh ôm con trai thật chặt, nhẹ giọng nói: “Dịch Dịch, đừng lo, mami con sẽ không sao đâu, bây giờ ngoan ngoãn đi theo daddy nhé, đừng chạy lung tung có được không nào?”
Lăng Dịch Sâm gật đầu, muốn tự mình đi. Cậu đã lớn rồi, không thể để ba mẹ bế trên tay mãi được. Viêm Bá Nghị cúi người thả con trai xuống đất, vươn tay nắm bàn tay mập mạp của cậu. Hai người cùng đi vào phòng trung tâm điều khiển, tìm nhân viên bảo vệ phát lại hình ảnh lúc Lăng Vi bị bắt đi.
“Tên này hơi quen mắt.” Viêm Bá Nghị kêu người dừng hình ảnh lại.
Lăng Dịch Sâm nhảy tới chiếc ghế bên cạnh, sau khi nhìn thấy người mà daddy chỉ vào thì lập tức nói: “Daddy, lúc daddy mang mami đi ở dưới bãi đậu xe tầng hầm đó, chính là người đàn ông này muốn bắt cóc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiep-nan-tinh-nhan/2728091/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.