Đến giờ tan tầm, Lăng Vi dắt tay Lăng Dịch Sâm đi ra phòng làm việc, khóa cửa lại. Bước nhanh về phía thang máy, không màng đến những ánh mắt khác thường của các nhân viên.
“Vi Vi, con cảm thấy mọi người đều đang nhìn chúng ta đấy.” Lăng Dịch Sâm nhỏ giọng nói.
Lăng Vi gật đầu, bàn tay đang dắt Lăng Dịch Sâm siết lại. Bước chân nhanh hơn. Người khác thích nhìn thế nào là chuyện của họ, cô không can thiệp được. Lý Mai diễn tuồng này, nhất định là muốn làm ảnh hưởng địa vị của cô trong lòng nhân viên. Chẳng sao cả, không có gì phải giải thích.
“Vi Vi, mẹ vẫn muốn khóc hả? Con suy nghĩ nửa ngày trời rồi, rốt cuộc cũng nghĩ ra một chuyện cười nè, có thể chọc cho mẹ vui đó nha.” Bàn tay nhỏ mũm mĩm của Lăng Dịch Sâm ở trong lòng bàn tay của Lăng Vi đã nắm lại thành nắm đấm.
Bước chân của Lăng Vi thoáng khựng lại, cúi đầu nhìn con trai, trong lòng có một dòng cảm xúc không thể nói ra, được câu nói quan tâm của con trai lấp đầy.
Sinh Lăng Dịch Sâm, là quyết định chính xác nhất của cô trong hai mươi mấy năm nay.
“Hì hì, Vi Vi, đừng nhìn cục cưng của mẹ với ánh mắt này nữa. Người ta thật là có chút ngại ngùng đó. Khụ khụ.” Bàn tay nhỏ mập mạp còn lại của Lăng Dịch Sâm huơ múa, cười hì hì nói.
Lăng Vi khom người xoa xoa gương mặt nhỏ nhắn cua con trai, rồi bế cậu lên. Bất kể bên ngoài có sóng to gió lớn cỡ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiep-nan-tinh-nhan/2728089/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.