Vì để tránh sự nghi ngờ của Lăng Vi, Lý Mai nhẫn nại giải thích, "Vi Vi à, nhiều năm như vậy mẹ cũng không đưa con tới nhà hàng lớn ăn cơm, trong nháy mắt con cũng đã tốt nghiệp đại học, hôm nay một nhà bốn người chúng ta cũng nên tiêu tiền một chút, con thích ăn gì cứ việc gọi món biết không hả".
Lăng Vi gật đầu nhẹ, từ lúc vào nhà hàng, trên đường đi cô cảm giác, có người nào đó đang nhìn chằm chằm cô. Kể cả trong thang máy, cô cũng cảm thấy có ánh mắt đang quan sát mình. Cô không nhịn được ngẩng đầu nhìn xung quanh.
"Ái chà chà, thật xinh đẹp, thật tươi ngon, thấy không? Con nhóc này hình như biết tao đang nhìn nó, lại còn nhìn về phía tao nở nụ cười". Trong phòng trên tầng thứ 30 truyền ra âm thanh và tiếng cười già nua.
Một người đàn ông lớn tuổi to béo, hói đầu đang chăm chú nhìn vào camera quan sát ngắm gia đình Lăng Vi đang đi tới, nghĩ tới chuyện sắp diễn ra, khóe miệng của lão không ngừng nhỏ dãi. Hắn thích nhất là mấy cô bé trắng nõn, hắn lớn tuổi, chỉ có ở cùng với mấy cô gái trẻ mới có cảm giác hưng phấn được.
"Ông Tống, xin chúc mừng". Đứng phía sau lưng hắn một tên đàn em ngắm nhìn hình dáng cô gái trên màn hình, ngoài miệng tuy nói chúc mừng, nhưng trong lòng lại đang gào thét.
Mặc dù nhiều năm không gặp, nhưng Lý Canh vẫn nhận ra được là Lăng vi học chung lớp trung học với hắn.
Mà bên này, khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiep-nan-tinh-nhan/2727948/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.