Chương trước
Chương sau
Bị bà Thúy nhiếc móc vô lý chị Thu giận lắm. Lần này chị quyết vùng lên. cái tiếng ti tiện, khốn nạn đã vang danh cả làng thì còn gì phải giữ. Nghĩ vậy chị Thu quay về nhà luôn để ba mặt một lời với con chồng.

Về đến nhà chị cởi vội cái áo rồi đón thằng bé từ tay chồng để cho nó ti rồi hỏi anh Hùng

_ thằng Dũng về chưa anh.

Anh Hùng lắc đầu tỏ ý khó chịu. bà cụ Sung thị vội vàng nói đỡ cho cháu.

_ à. con nó có xin phép mẹ cho ra nhà anh Hiếu chơi một chút.

Có lẽ bà cụ không biết việc sáng nay chị Thu đã cho nó tiền cắt tóc. chỉ vì sợ cháu bị trách mắng lên nói như thế. chị Thu vẫn đang giận lên cũng chẳng thèm nói lại với mẹ chồng câu gì.

Đến quá trưa thằng Dũng mới mò mặt về. Nó cắt tóc theo mốt chào mào mổ. với kiểu 2 bên cạo chọc. còn phần tóc ở giữ từ mái xuống gáy giữ nguyên và vuốt keo dựng đứng. Đến nỗi bà cụ Sung cũng phải thốt lên.

_ chết cha. Đứa nào nó đè cháu ra mà cắt tóc kiểu bố láo thế này

Nó sùy một tiếng rồi đáp lại

_ bà biết gì mà nói.

Anh Hùng lúc này cũng không thể phớt thằng con trời đánh thêm nữa mà phải mở miệng quát mắng

_ mày xem đầu tóc này có giống người bình thường không. Cái răng cái tóc là góc con người. Nhìn cái kiểu tóc của mày dị hợm như là con ngợm. chứ con người đàng hoàng ai làm thế

Thằng Dũng vênh mặt dương oai không tỏ một chút sợ hãi. Nó bất chợt hướng mắt liếc chị Thu như là bởi chị gây ra chuyện để nó bị mắng. chị Thu lại không nhịn nữa mà trách nó.

_ còn chuyện con đòi 1 triệu của bà ngoại con là thế nào. Sao con dám đổ thừa cho mẹ bắt con trả lại tiền thuốc. con lừa bà ngoại con để lấy tiền đi chơi là không đúng con lại lôi mẹ ra để làm cái cớ thì lại càng sai. Con tự nhìn lại bản thân con xem. như thế có được không

Thằng Dũng nge chị Thu nói thế, biết chuyện bị bại lộ thì có đôi chút giật mình nhưng vẫn quyết không thèm há miệng thanh minh hay nói câu gì. còn bà cụ Sung lại lồng lộn như bị lửa thiêu. có thể bà tin chị Thu nói đúng nhưng vì hành động kể tội đứa cháu yêu của bà trong lúc này là tát nước theo mưa nên bà cụ vẫn mạt sát con dâu.

_ a. Bây giờ thì lộ bản chất quân đểu giả rồi nhé. Mày giờ còn dựng chuyện để chia rẽ bố con nó à. Loại như mày voi

Giày ngựa xé. Mày còn đổ oan cho cháu tao thì tao móc mắt mày ra

Chị Thu cãi lại mẹ chồng.

_mẹ không tin thì sang nhà bà Thúy mà hỏi. con ra ruộng gặp bà ấy. Bà ấy còn mắng chửi con thậm tệ vì thằng Dũng sang xin 1 triệu nói rằng về trả cho con kia kìa. mẹ bênh nó vô lý nó vừa vừa thôi

Bà cụ Sung hét lên.

_ mày là con quỷ cái. Mày về đây để phá nát gia đình nhà tao. nếu không có mày thì gia đình tao vẫn yên vui đầm ấm. Mày cút đi để gia đình tao được bình yên.

Chị Thu đáp lại

_ trước kia mọi chuyện không ầm ĩ là vì mẹ bao che, dung túng cho cháu mẹ thôi. bây giờ mọi chuyện vỡ lở ra mới thành thế này. Mẹ đừng đổ tại con

Anh Hùng quát lớn.

_ thôi. Tất cả im miệng hết cả đi.

Bà cụ Sung và chị Thu nhìn nhau không chút thiện cảm nhưng họ cũng không ai nói gì nữa. lúc này mọi người mới phát hiện thằng Dũng đã bỏ đi từ bao giờ. Còn ở trong buồng thằng cu bé bỗng nhiên khóc ré lên. Chị Thu vội chạy vào với con. miệng gọi nó.

_ cu Dưỡng của mẹ ngoan nào, ngoan nào.

*

* *

Chị Thu cãi mẹ chồng như thế. nhưng thực tâm chị không có ý xấu với bà chỉ là bao lâu chịu ấm ức khiến chị không chịu nổi nữa.

Đến bữa tối sau khi đã dọn mâm cơm tươm tất ra bàn chị Thu lại vào buồng mời mẹ chồng

_ mẹ ra ăn cơm cho nóng ạ.

Bà cụ Sung trừng mắt đáp lại.

_ tôi không dám ăn của cô. sợ rằng tôi chẳng sống nổi đến ngày chờ cháu tôi về. Nhưng cô yên tâm. Ông trời có mắt. Cô nhất định không được như mong ước đâu.

Chị Thu biết mẹ chồng giận nên không nói gì nữa. đến bữa chị kể lại chuyện này cho chồng. anh Hùng dặn " cứ kệ mẹ. Phần cơm lại là được. Khi đói thì bà ấy khác phải ăn." quả nhiên là đến sáng hôm sau bà cụ Sung đói thật. Nhưng bà quyết không ăn cùng mâm với vợ chồng con trai. Bởi thế bà cụ lấy chiếc nồi nhỏ trong góc bếp ra rửa rồi lọ mọ vo gạo nấu cơm. Chị Thu nhìn cũng chỉ chép miệng không nói.

Vậy là cả làng lại có chuyện để rỉ tai nhau. họ nói rằng " bà cụ Sung bị con dâu đuổi ăn riêng " rồi 1 đồn 10, 10 đồn 100 cứ gọi là loạn cả làng. đến nỗi chị Thu đi đến đâu cũng có ánh mắt dò xét, chỉ trỏ. Đương nhiên để mọi chuyện được thổi phồng thế này thì công lớn nhất thuộc về chị Dung. Phải nói chị ta dùng kế chia rẽ rất giỏi. hơn nữa chị ta lại tìm được thằng Dũng về và nịnh nó nge mình. Vậy là nó thoải mái. Ngày đi chơi, đêm về nhà bác ngủ. vừa được tự do bay nhảy vừa có chốn dung thân. Bà cụ Sung thấy con dâu cả chứa chấp cháu mình thì vui ra mặt. Phải nói là mang ơn mới đúng. vậy là chị Dung được dịp nhắc mẹ chồng sang tên mấy thừa ruộng. Hôm nay nhân có chồng ở nhà và mẹ chồng lại sang chơi. chị Dung liền gợi ý.

_ mẹ đã suy nghĩ kỹ điều con nói chưa.

Bà cụ Sung đáp lại rất điềm nhiên

_ rồi. mẹ nghĩ thế cũng hợp lý

Chị Dung vui vẻ nói.

_ vậy hôm nay anh Hải nhà con ở nhà. Tiện thể mẹ làm giấy luôn để xin xác nhận của ủy ban. được cái sang nhượng đất nông nghiệp nên cũng dễ.

Bà cụ Sung lại hỏi.

_ nhưng mẹ không biết làm giấy thế nào.

Chị Dung lại nhanh nhảu.

_ giấy thì để con làm. mẹ chỉ cần ký tên thôi. rồi anh Hải đưa mẹ lên ủy ban cùng anh ấy luôn. cũng coi như để người ta biết là mẹ hoàn toàn tự nguyện.

Thấy anh Hải ngồi im re, chị Dung còn huých tay chồng để anh ta nói với mẹ đẻ

_ mẹ an tâm. con quen anh Bình làm cán bộ địa chính xã lên làm nhanh lắm. rồi nhất định sau này khi thằng Dũng lớn khôn, biết suy nghĩ thì con sẽ trả cho nó

Vậy là bà cụ Sung không một chút nghi ngờ mà làm theo ý con dâu. Thế là việc làm giấy và cả việc lên ủy ban xã để nộp giấy xin sang nhượng cũng được tiến hành ngay sau đó.

Rồi thời gian lặng lẽ trội. Anh Hùng, chị Thu biết thằng Dũng ở nhà bác nên cũng an tâm mà kệ mặc nó. bà cụ Sung vẫn nấu ăn riêng và không thèm nói gì với con dâu út. Đến thằng cu bé dù ở cùng nhà nhưng từ lúc lọt lòng cho tới lúc bấy giờ là nó biết bò mà bà nội cũng chẳng mấy khi nói được câu cưng nựng chứ đừng nói gì đến được bà bế bồng.

Hôm nay bà cụ Sung đang ngồi trên ghế hướng ra cửa để đọc sách kinh thì thằng cu bé bò tới ôm lấy chân bà nội. Chằng ngờ bà cụ Sung đẩy cháu ra mà nói.

_ đi ra. Mày không phải cháu tao.

Chị Hùng nge thấy thế thì bực mình đáp lại mẹ mình.

_ sao mẹ lại nói thế. thằng Dưỡng nó là cháu nội của mẹ rành rành mẹ lại nói không nhận. Như thế còn ra làm sao.

Bà cụ Sung vẫn ung dung trả lời.

_ tôi thế đấy. tôi chỉ có thằng Dũng là cháu nội tôi thôi.

Anh Hùng đang định cãi lại mẹ thì có 3 xe máy phóng vào rồi dừng trước cửa nhà. Trên xe là một tốp người ăn mặc hầm hố, săm chổ đầy người, mặt mày bặm trợn. Khi anh Hùng và bà cụ Sung còn giật mình ngơ ngác thì một kẻ trong số đó hất hàm lên tiếng hỏi.

_ đây có phải nhà thằng Dũng không. Nó đâu rồi
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.