Làm lẽ đâu phải tự dưng về nhà người ta ở rồi có sẵn đưa con to bằng đầu bằng cổ mình gọi bằng mẹ. Giống như mấy chị sợ đẻ hay ước" giá như chớp mắt một cái là có đứa con để khỏi mang nặng đẻ đau". với chị Thu thì khác. đối với chị thì thằng Dũng là đứa con chồng chị không sinh ra mà phải có trách nhiệm cả đời. nay nge tin nó tai nạn người đầu tiên không suy nghĩ gì mà chạy tới đó cũng là chị
Chị Thu lại dứt ti ra để trao lại con cho chồng. khi quay đầu xe chỉ kịp nói với anh Hùng
_ anh ở nhà trông con. Em ra đó xem sao
Vậy là chị tức tốc phóng xe ra cầu Biên. tới nơi chị thấy đám đông đang xúm lại bàn tán về vụ tai nạn. ai cũng nói vì thằng Hiếu, thằng Dũng phi xe như gió rồi còn phóng nhanh vượt ẩu. Không chết là may. Chị Thu chen vào giữa thấy nhà anh Thắng đang lau vết thương cho thằng Hiếu còn thằng Dũng thì dưới cằm có vết rách lớn vẫn đang chảy máu và ngồi bệt ở vệ đường. Chị vội cởi áo ngoài ra đưa cho nó và nói.
_ con cầm tạm rồi rịt vào đó cho đỡ chảy mau rồi ra xe mẹ đứa tới viện
Thằng Dũng đáp lại dửng dưng
_ không cần.
Vì nó há miệng ra nói nên bị đau mặt nhăn lại. Bên ngoài mọi người lại chỉ trỏ và bán tán về thái độ mất dạy của thằng Dũng khiến nó cúi gằm mặt xuống. Chị Thu thì vẫn nhẹ nhàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiep-lam-le/2786911/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.