CHƯƠNG 17
Trương má má mang Lưu Thiên Tứ đi tìm Uý Thiên, bên kia Uý Thiên cũng đã đàm đạo với Lâm Nam Thượng xong rồi. Lâm Nam Thượng thâm ý mang chuyện hôn sự giữa Lâm Nam Uyển Nhi và Uý Thiên nói ra, Úy Thiên dùng yên lặng trả lời, Lâm Nam Thượng tất nhiên là biết tâm ý của Uý Thiên, cũng không cưỡng cầu nữa. Cùng Uý Thiên thoả thuận và đặt cọc hai cuộc mua bán, Uý Thiên đưa ra điều kiện thật hậu đãi, coi như là để bồi thường cho việc đã cự hôn Lâm Nam Thượng.
Từ trong phòng đi ra, Uý Thiên chỉ thấy khuôn mặt nhỏ nhắn của Lưu Thiên Tứ đang trầm tư suy nghĩ, còn Trương má má cũng là vẻ mặt mất hứng, nhất là ánh mắt Trương má má nhìn Lâm Nam phủ ngập tràn lửa giận. Uý Thiên bất động thanh sắc đến bên cạnh Lưu Thiên Tứ đang thả hồn đến tận đâu đâu.
“Dụ Đầu?” Đang lúc Lâm Nam Thượng cùng đi tới với Lâm Nam Uyển Nhi, Uý Thiên dịu dàng sờ mặt Lưu Thiên Tứ. Lưu Thiên Tứ phục hồi tinh thần lại, trát trát mắt to, miệng còn ngậm một ít chè hạt sen vẫn chưa ăn xong.
“Uý Thiên, lão phu trước hết cáo từ.” Lâm Nam Thượng hoà ái nhìn Lưu Thiên Tứ, rồi sau đó quay lại gật đầu nói với Uý Thiên, cùng Lâm Nam Uyển Nhi đôi mắt tràn đầy thương tâm rời đi.
“Lâm Nam tiểu thư quả thật là một nữ tử ‘ xinh đẹp như hoa ’,‘ ôn nhu hiền lành ’ a.” Trương má má trào phúng cảm thán một câu, đôi mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiep-duyen/2507524/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.