Người ta nói duyên phận là do ông trời sắp đặt, quả không sai. Kiếp trước ngoảnh đầu nhìn nhau chục lần kiếp sau mới lướt được qua nhau, mà kiếp này bên nhau hẳn kiếp trước vào cùng vào sinh ra tử , nên người ta mới tin cái gọi là kiếp duyên, kiếp kiếp bên nhau.
Anh công gặp được em nhờ vào quýt. Vì muốn báo thù cho phụ mẫu, anh đã bước chân vào giang hồ năm mười bốn tuổi, vì quá hăng hái nên chẳng nhận ra mình ếu có tiền, đến lúc nhận ra rồi mới thấy mình ngu, nhưng dù nghèo vẫn có tiền mua quýt. Em thụ là một si nhân (người thiểu năng trí tuệ),nhưng rất được mọi người yêu quý. Sau cơn bạo bệnh, phụ thân cho em ra khỏi cung, vì muốn ăn quýt nên em đã bám theo anh. Lúc này em được 4 tuổi, nhỏ nhắn khả ái nên anh đã động tâm cho em quả quả.
Cho đi nhận lại, em đưa anh viên đá mắt mèo quý giá, cứu sống lại cuộc đời anh. Kể từ đó cái tên “Dụ Đầu” đã khắc sâu trong anh. Từ đó, anh dẫn em đi làm ảnh đạo, ngủ cánh rừng, tham gia Võ Lâm. Cuối cùng em lại một lần đánh cắp đồ vật từ anh tình yêu lẫn trái tim. Em thụ cực dễ thương, là một si nhân nhưng em rất đáng yêu, còn sinh cả bánh bao cho anh. Lúc đầu cướp đồ anh, sau thì cắp luôn cả trái tim.