Khi Tiền Tâm Nhất bước ra khỏi vòng người nhà của Cao Viễn, một ưu điểm rất tốt của anh đã được thể hiện ra ngoài.
Cứ làm như Trần Tây An chưa từng nhìn quyển sách anh học không bằng, chỗ nào đã xem thì đánh dấu trọng điểm và gạch chân, chỗ chưa đọc thì trắng tinh như mới, tiến độ chậm tới mức Trần Tây An cũng ngại chẳng dám thúc giục. Chờ qua một thời gian nữa tình hình ổn định rồi, hắn sẽ bắt đầu đốc thúc tiến độ học tập.
Cao Viễn rất trọng thể diện, bình thường sẽ không khiến người khác quá khó xử.
Tiến sĩ Phùng:
– Anh móc quỹ đen… a… đệt!
Hết chương 70
Đối với những đồng nghiệp bình thường không phải cán bộ, ông chủ cũng khá có tình người, thưởng tiền vào những ngày lễ tết truyền thống, trợ cấp của những ngày hè nóng nực cũng không thiếu xu nào, ngày phụ nữ thì nhân viên nữ đều nhận được quà, sinh nhật có lì xì, tuy không nhiều, chỉ có 100 Tệ nhưng cũng là sự quan tâm.
Chú chó không có tên Tiểu Tiền, cũng chẳng được gọi là Tiểu Trần mà có một cái tên rất lạ – Toefl. Trần Tây An đã đặt tên này cho nó, thỉnh thoảng lại gọi cho Tiền Tâm Nhất nghe, tràn ngập ác ý với trình độ tiếng Anh dốt nát của anh.
– Bố tốt ở đây chứ đâu, em nuôi đi, anh đã đồng ý với người ta rồi.
Đây cũng là nguyên nhân chính dẫn tới bao năm qua rất ít khi có người chủ động xin nghỉ. Thị trường việc làm tàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kien-truc-su/2844292/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.