Năm nao cũng thế, lượng tuyết rơi xuống thành phố C khá lớn, cho nên vừa mới xuất hiện hiện tượng đóng băng, công trường đã tiến vào giai đoạn tạm dừng thi công. Các hạng mục mời thầu cuối năm cũng đã được nhận thầu. Càng gần năm mới, thì khoảng thời gian nhàn rỗi nhất trong năm của viện thiết kế cũng tới.
Tiền Tâm Nhất có được khoảng thời gian rảnh rỗi lên QQ nói chuyện hiếm có. Trần Tây An nói tối nay về nhà ăn lẩu. Tiền Tâm Nhất nhìn thấy độ dài của tờ đơn thực phẩm cần mua, lại nghĩ tới công trình rửa, thái khổng lồ, lập tức nói mình thượng hỏa.
Cao Viễn không còn thời gian công sức để theo sát dự án tháp lưng ong nữa bởi vì khoản tiền cuối năm vô cùng khó thu về, vì giúp nhân viên trong công ty có được một mức thù lao vừa ý, ông ta bắt đầu thường xuyên đi công tác cùng với phòng Kinh doanh.
Cô uất ức cần phải nói ra, song những bậc phụ huynh luôn có sự cách biệt thời đại, bạn bè thì cảm thấy chuyện này chỉ là xã giao, an ủi cô không biết bao lần. Dẫu vậy, cô vẫn vô cùng tức giận. Cô nhất thời xúc động lái xe lên đường, thực ra đi đến nửa đường cô đã cảm thấy hối hận rồi, nhưng cô vẫn cứ tới. Có một số lời không nói ra thì không vui, còn về chuyện có nên hay không thì lúc tức giận lấy đâu ra lý trí.
– Anh cảm thấy Lý An không ngoại tình, em bình tĩnh lại rồi nói chuyện với cậu ấy thử xem.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kien-truc-su/2844245/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.