Trần Nghị Vi và Lý An không phải cùng một loại người. Mặc dù anh ta có giật mình, nhưng tốc độ bình tĩnh rất nhanh.
Đêm hôm ấy có một chuyện nho nhỏ đã xảy ra mà chỉ mình Triệu Đông Văn biết. Chẳng qua do cậu ta cảm thấy vấn đề không lớn, bản thân mình có thể quyết định được nên không nói với ai.
Tiền Tâm Nhất ngạc nhiên nói:
Lương Cầm thích anh ta cho nên có rất nhiều chuyện cô không nói với người khác đều bất giác tiết lộ với anh ta.
Trần Nghị Vi sững sờ, không nắm rõ tình huống hiện tại là sao. Nghe Cao Viễn nói bọn họ là bạn, còn tưởng rằng hai người học chung một lớp, tuy nhiên có một phần nào đó anh ta vẫn tin rằng Trần Tây An đang cố khiến anh ta hiểu lầm. Hai người đàn ông mất đi anh em ôm nhau, nghe thì cũng có vẻ hợp tình hợp lý.
Tối đến, trên đường về nhà, Trần Tây An hỏi anh:
Muốn nói dối thì một người nói thôi, như vậy mới không bị lộ nhanh. Tiền Tâm Nhất tiếp tục giả câm, Trần Tây An tiếp tục bốc phét. Dù sao người trong công ty đều biết Trần Nghị Vi tốt nghiệp ở London xong mới về nước.
Ví dụ như từ trực giác nhạy bén của một người phụ nữ, cô cảm thấy trưởng phòng và Trần Tây An dính nhau như hình với bóng, đi làm, ăn cơm, tan làm đều cùng nhau. Vợ chồng sớm chiều ở chung cũng không tới mức như hai người họ.
Anh ta được trời ưu ái cho lợi thế quan sát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kien-truc-su/2844243/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.