Trần Tây An chưa từng biết một người có thể khó dậy đến như vậy.
(Sự vật phát triển đến cực điểm thì sẽ chuyển hoá theo hướng ngược lại.)
(Sự vật phát triển đến cực điểm thì sẽ chuyển hoá theo hướng ngược lại.)
Kết quả đợi khi Trần Tây An chạy thể dục buổi sáng về nhà, chuông vẫn đang reo nhưng người thì chưa thèm dậy. Trần Tây An thay quần áo xong mới vào phòng cho khách, Tiền Tâm Nhất vẫn còn vùi mình trong chăn, giống như mọc rễ trên giường.
Lúc hắn dậy đánh răng rửa mặt là khoảng sáu giờ hai mươi, đứng trong nhà tắm đã nghe thấy tiếng chuông báo thức của Tiền Tâm Nhất rồi. Bởi vì trước lúc ngủ anh đã nói phải dậy sớm về nhà lấy USB, cho nên mới cố ý đặt chuông báo thức.
– Vấn đề gì?
Hết chương 41
Trần Tây An biết anh đang nói đùa, bản thân cũng không để ý. Mặc dù trước đây khi còn làm ở Cục công trình số 8, chức vụ của hắn không cao bằng Tiền Tâm Nhất, nhưng hắn không bận, thỉnh thoảng còn nhận việc bên ngoài, thực ra thu nhập hằng năm cũng không ít hơn Tiền Tâm Nhất là bao. Người biết vị trí của bản thân thường thường sẽ chú ý đến việc thứ mình nhận được có xứng đáng hay không, chứ không đi so sánh vô nghĩa.
Trần Tây An bảo mình có thể gọi anh dậy, Tiền Tâm Nhất nói được được nhưng xem ra vẫn muốn dựa vào… chuông báo thức của mình.
Ngoại trừ bóng ma tâm lý mà Hách Bân mang lại, trước mặt Tiền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kien-truc-su/2844231/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.