Kết quả không thổi thổi được.
Tiền Tâm Nhất tỉnh bơ dùng đũa gạt tép thành một đống trên mì, anh không thích mùi tanh của hải sản, chuẩn bị ăn từ dưới lên:
Trần Tây An bước vội tới chân tường, chuyện đầu tiên làm là kéo Tiền Tâm Nhất xuống. Bởi vì sợ làm anh giật mình nên hắn không dám kéo mạnh, chỉ nắm chặt ngón tay, đỡ anh xuống như đỡ lão phật gia khởi giá.
– Có ai mới ngày đầu yêu đương đã ngủ chung không. Nếu không phải muộn thế này thì em còn muốn về nhà đấy, USB của em vẫn để ở nhà.
Thấy hắn căng thẳng tới mức sắp tè ra quần đến nơi, Tiền Tâm Nhất không dám cười, gắng gượng nghiêm mặt bước xuống. Ngay lập tức bị Trần Tây An kèo lùi về sau mấy bước ôm chặt vào lòng, cánh tay hắn siết rất chặt, không giống như giam cầm mà giống như dựa vào hơn. Trần Tây An thở phào một hơi, dồn toàn bộ trọng lượng của mình lên trên người Tiền Tâm Nhất.
– Hành không ăn, giá đỗ không ăn, xương sườn không ăn, thịt dê không ăn, tép khô không ăn thì chắc chẳng ăn được nhiều hải sản, trước đây mẹ em không đánh em à?
– Trước đây làm gì có xương sườn, thịt dê mà ăn. – Tiền Tâm Nhất ngâm trứng vào trong nước mì, chẳng biết đang đắc ý điều gì – Mẹ em cảm thấy em là người dễ nuôi nhất trong thôn, quanh năm suốt tháng ăn đĩa khoai tây thái sợi xào cũng được.
Hắn dùng má khẽ cọ vào cổ Tiền Tâm Nhất, thân nhiệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kien-truc-su/2844229/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.