Ngoại truyện:
Về cuộc sống chung của hai người (Phần 2 – Hết)
Người dịch: Du
Phương Diệc đến được cửa phòng làm việc của giám đốc, trùng hợp gặp bác sĩ Trần vừa nói chuyện với Thẩm Tông ban nãy đi ra ngoài, anh ta trao cho Phương Diệc Dược một ánh nhìn kỳ lạ.
Phương Diệc Dược lạnh lùng lườm lại, sau đó đi thẳng vào trong phòng, đập vào mắt là Thẩm Tông đang ngồi trên ghế dài.
Nghe thấy tiếng bước chân, Thẩm Tông ngẩng đầu dậy, nhìn thấy hắn, anh ta ngây người, xoa xoa hai mắt.
“Diệc Dược à?”
“Tôi đây.”
“Là anh thật sao Diệc Dược?”
“Hỏi thừa, tôi chứ ai.” Phương Diệc Dược lại gần anh ta.
Thẩm Tông bỏ kính mắt xuống, rồi lại đeo lên, đứng bật dậy, đi về phía Phương Diệc Dược, không dám tin thốt lên: “Mình ngủ quên à, mơ rõ quá…”
Phương Diệc Dược véo má anh ta, Thẩm Tông “Ái u” một tiếng rồi tỉnh táo lại.
“Ôi là Diệc Dược thật! Sao anh lại tới đây? Anh chưa ngủ à, giờ đã ba giờ sáng rồi! Trời đất…” Thẩm Tông chộp lấy cánh tay hắn, nhìn trừng trừng đồng hồ đeo trên tay.
“Em cũng chưa ngủ còn gì,” Phương Diệc Dược đẩy đẩy cái kính mắt của anh: “Họ Thẩm, em cận thị từ bao giờ?”
“Cận nhẹ thôi, em chỉ đeo lúc giải phẫu cho bệnh nhân nên không mang kính về nhà bao giờ… Đợi đã, sao Diệc Dược lại đến đây?” Thẩm Tông choáng váng.
“Tới xem em làm trò mèo gì.”
“Hả? Nhưng em nhắn tin cho anh nói sẽ tăng ca
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kien-sac-khoi-y/3315733/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.