Kỳ nghỉ dài hạn của Thẩm Tông cuối cùng cũng kết thúc. Đáng nhẽ ra anh ta phải đi làm từ tận tuần trước lận, nhưng anh ta mặt dày xin nghỉ thêm một tuần nữa để ở nhà đóng vai người nội trợ đảm đang của gia đình.
“Ước gì được ở nhà chăm sóc Diệc Dược mãi mãi.” Thẩm Tông vừa cắt bánh mì vừa cười nói: “Được như thế thì còn gì bằng.”
“Vậy hả?” Phương Diệc Dược ngáp ngắn ngáp dài đi xuống bếp.
Thẩm Tông gật đầu: “Nhưng mà không đi làm không được, còn phải kiếm tiền nuôi Diệc Dược nữa chứ.”
Phương Diệc Dược gõ lên trán anh ta: “Ai nuôi ai cơ? Sống ở nhà của ông, ngủ chềnh ềnh trên giường ông.”
“Còn ngủ em nữa cơ.” Thẩm Tông vô liêm sỉ tiếp lời, “Nhưng mà anh vẫn phải đi làm, còn có tiền mà mua những món đồ Diệc Dược thích chứ.”
Phương Diệc Dược đảo mắt khinh thường, “Làm đồ ăn nhanh cái tay lên.”
Hôm nay Thẩm Tông chuẩn bị bữa sáng kiểu Tây: Bánh mì sandwich kẹp với trứng ốp la và thịt chân giò hun khói, tráng miệng bằng sữa bò và hoa quả. Hai người chậm rãi thưởng thức bữa sáng trong bầu không khí bình yên, hài hòa như một đôi vợ chồng trẻ mới cưới.
“Hôm nay anh định quay về nhà để dọn dẹp đồ đạc,” Thẩm Tông vừa nhai vừa nói: “Sắp đến hạn thuê rồi.”
Nói đến đây, anh ta nhìn Phương Diệc Dược thăm dò. Phương Diệc Dược biết thừa anh ta đang nghĩ gì, bèn nói: “Ờ, về đấy dọn đồ đạc sang đây đi.”
Nghe thấy vậy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kien-sac-khoi-y/3315729/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.