Sáng hôm sau.
“Họ Thẩm, mi là heo sao? Giờ này rồi còn chưa dậy!” Phương Diệc Dược mặc xong bộ com lê, đi vào phòng thấy Thẩm Tông vẫn còn đang say giấc nồng bèn nhéo múi anh ta hỏi.
“Á… Hả? Bây giờ, bây giờ là mấy giờ rồi?” Thẩm Tông ngọ nguậy chui đầu ra khỏi chăn, “Đến giờ Diệc Dược đi làm rồi á?!”
“Gần tám giờ rồi, tôi phải đi đây.”
“Toang rồi ngủ quên mất!” Thẩm Tông tung chăn lên định bật dậy: “Diệc Dược chờ anh một lát, anh đi làm bữa sáng ngay đây…”
Phương Diệc Dược giữ anh ta lại: “Làm cái gì mà làm, tôi đến công ty mua là được.”
“Ớ, nhưng mà…” Thẩm Tông bồn chồn không yên, “Vốn anh định nấu cho em một bữa sáng vô cùng phong phú…”
“Tôi thấy anh ngủ say quá, lo anh trúng ngải heo, đành phải ra gọi anh dậy.”
“Tướng… Tướng ngủ của anh xấu lắm à em?” Thẩm Tông vội xoa mặt, lo lắng hỏi.
“Tôi bảo tướng ngủ anh xấu lúc nào? Anh suy từ đâu ra vậy?” Phương Diệc Dược xách cặp lên: “Tôi đi đây, nhớ mua quà đó nghe.”
“Sao Diệc Dược lại quan tâm đến việc quà cáp đó như vậy chứ? Đừng nói, đừng nói là em vẫn còn tình cảm với Viên Phi đấy nhé…” Thẩm Tông vẫn còn mê sảng, chưa tỉnh ngủ.
“Thần kinh, chưa tỉnh ngủ không chấp, tôi đi đây.”
“Hả? Đi đường cẩn thận nhé em!’
Thời tiết đang nóng dần lên, mấy ngày nay nhiệt độ tăng cao đột biến khiến Phương Diệc Dược không muốn bước chân ra khỏi phòng làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kien-sac-khoi-y/3315716/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.