Lộ trình của hai người mất một ngày, đầu tiên đi máy bay từ Thượng Hải đến Hạ Môn, sau đó ngồi tàu hỏa tới Nam Tĩnh, cuối cùng mới bắt xe khách đến lối vào thổ lâu ở thị trấn Thư Dương.
“Đi chết đi họ Thẩm, sao lại chọn lộ trình xóc nảy như này hả?!” Phương Diệc Dược ngồi ăn sáng trong phòng chờ khoang hạng nhất, nhận xét lộ trình Thẩm Tông sắp xếp.
“Tại vì chỗ đấy ở trong núi mà, anh đã chọn cách nhanh nhất, thoải mái nhất rồi đó.” Thẩm Tông hớn hở ăn bánh mì, cười nói: “Với lại nếu chúng mình nói chuyện phiếm trên đường đi thì thời gian trôi qua nhanh lắm.”
“Chỉ mong vậy, dù sao cả ngày hôm nay cũng phải mài đít trên đường.”
“Không sao đâu, lúc mình tới đó mới là buổi chiều thôi em, mình có thể đi dạo thổ lâu, cảnh đêm ở đó đẹp lắm,” Thẩm Tông uống một ngụm sữa bò, “Được đi với Diệc Dược anh vui lắm, thời thời khắc khắc đều nhìn thấy em, anh đỡ phải lôi ảnh nền điện thoại ra ngắm…”
“Ờ, đỡ phải gửi tin nhắn nữa nhỉ.” Phương Diệc Dược cười nhạo.
“Chuẩn luôn, sao Diệc Dược lại hiểu anh thế cơ chứ lị.” Thẩm Tông mừng rỡ.
Phương Diệc Dược gườm nụ cười tươi rói của anh ta, thấy khóe miệng dính sữa trắng hếu thì vội đảo mắt nhìn lên trời: “Ăn nhanh lên, chuẩn bị đi thôi.”
Hai người là nhóm hành khách lên máy bay sớm nhất, sau khi thắt chặt dây an toàn, Phương Diệc Dược hỏi xin tiếp viên cái chăn lông, đeo bịt mắt vào chuẩn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kien-sac-khoi-y/3315695/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.