🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Đó là người mà Vãn Thược hận thấu xương còn Cảnh Yến bảo vệ bằng cả tính mạng.



Xe ngựa đã đến nơi. Theo bước của tên công công, ta băng qua các lối trong cung. Trên đường đi, ta tình cờ gặp Cảnh Yến.



Có lẽ ngài ấy cũng vừa gặp hoàng đế. Trông thấy ta, ngài không tỏ vẻ gì là ngạc nhiên.



Vì có người người khác nên cũng không tiện, ta và ngài chỉ lướt qua, khẽ trao đổi ánh mắt.



Bỗng dưng ta lại nghĩ đến câu nói ngày ấy của ngài: "Nguyên Nguyên, bổn vương đã vạch áo cho nàng xem lưng."



Công công đưa ta đến nơi liền đóng cửa lại và rời đi. Ta hành lễ với hoàng thường. Hắn không miễn lễ, ta cũng không dám nhúc nhích.



"Ngươi có biết kẻ có thân phận thấp kém như ngươi đáng lẽ không xứng được diện kiến trẫm không?"



Hắn không giống Cảnh Yến. Giọng hắn lạnh lùng ẩn chứa ý ác.



Ta càng cúi đầu thấp hơn, siết chặt tay: "Nô tì đáng tội."



"Vậy ngươi có biết tại sao trẫm lại cho gọi ngươi đến không?"



Nhà họ Cảnh ai cũng thích đánh đố người khác lắm à?



"Hoàng thượng thứ tội, nô tì không biết."



"Ngươi không biết hay là không dám nói?"



Ta cắn chặt răng không lên tiếng, một lát sau, ta nghe hắn bảo ta ngẩng đầu lên.



Hơn một lần dò xét, hắn cất tiếng, cái giọng khinh khỉnh: "Cũng chỉ là một ả liễu yếu đào tơ! Tiểu Cửu đúng là bị ma nhập rồi."



Ta vẫn chăm chăm nhìn mặt đất, không hó hé.



"Cũng phải, mẫu

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kien-loc/2551342/chuong-27.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Kiến Lộc
Chương 27
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.