🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Mạnh Tuyết Lý bịt miệng Thận thú, không hiểu ban nãy phế thú bị cái gì kích thích, lá gan đột nhiên lớn đến vậy: “Được lợi còn không mau chạy, thân thể bé tý này của ngươi, không đủ cho hắn nhét kẽ răng!”

Y và Tễ Tiêu bay về phía tầng hai, sau khi rời khỏi ao lửa, nhiệt độ trong tháp nhanh chóng hạ xuống, thềm đá, vách tường tản ra khí tức lạnh lẽo, xâm nhập tận xương.

“Có thể là băng thất.”

Mạnh Tuyết Lý nghĩ thầm, đáy tháp có lão thận chiếm cứ, tầng một có ao lửa cháy hừng hực, theo lẽ thường, tầng hai hẳn nguy hiểm hơn, canh phòng hoặc cơ quan càng nghiêm mật, cho nên Bạch Hà Đại Vương không lấy được bất kỳ tin tức nào.

Thềm đá càng đi càng hẹp, cho đến khi bị một cánh cửa sắt nặng nề ngăn chặn, Tễ Tiêu thả ra thần thức dò xét: “Bên trong chỉ có một con yêu.”

Mạnh Tuyết Lý đang định phá cửa, Tễ Tiêu lấy ra chìa khóa của chó săn yêu binh, giành trước đẩy cửa vào: “Đứng sau lưng ta.”

Theo cửa sắt mở ra, hơi lạnh phả vào mặt, xen lẫn mùi máu tanh, tựa như rỉ sắt vậy. Thận thú rùng mình, sự hưng phấn ban nãy mới hạ xuống.

Sau cửa tối đen, đưa tay không thấy được năm ngón, Mạnh Tuyết Lý đem chân nguyên rót vào Quang Âm Bách Đại, “phụt”, mũi kiếm sáng lên, giống như một ngọn nến đỏ thiêu đốt.

Y huy kiếm, nơi ánh sáng đi qua, không có gì cả.

Bỗng nhiên, một tiếng mắng khàn khàn cực chói tai như chiêng vỡ vang lên trong bóng tối:

“Đưa con mẹ nó

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-xuat-han-son/4605199/chuong-122.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.