Trên vách đá bóng đen cao lớn, thân hình gần đến chín thước, đầu đội nón lá.
Mạnh Tuyết Lý truyền âm với Tễ Tiêu: “Tám thành là thuộc chó sói hổ báo, tính cách hung tàn, ngươi đừng sợ, hãy xem bổn Yêu Vương…”
Còn chưa dứt lời, ba người tiến vào mật thất, chỉ thấy cuối bàn dài, một đứa bé ẩn giấu dưới nón lá, ôm giá cắm nến ngắm nghía. Cái bóng cao lớn, chỉ là do góc độ ánh sáng mà thôi.
Mạnh Tuyết Lý có phần mất mặt, suýt chút nữa bật thốt lên câu thăm hỏi, “Anh bạn nhỏ, người nhà của cháu đâu?”
Tiền Dự Chi ngồi xuống trước, đi thẳng vào vấn đề: “Vị này là trưởng lão Hàn Sơn Mạnh Tuyết Lý, vị này là đại đệ tử của y Tiếu Đình Vân. Hai người họ sẽ thay thế ta, đi tham gia Vạn Yêu Đại Hội.”
Đứa bé thả giá cắm nến xuống, nhỏ giọng lý nhí nói: “Xin chào. Ta là Nguyễn Khôi. Phó quản sự của Ám Hành Yêu giới.”
Mạnh Tuyết Lý cảm thấy Tiền Dự Chi cố ý đùa y, truyền âm chất vấn: “Tính tình cổ quái ở chỗ nào?”
Tiền Dự Chi trả lời: “Sau này ngươi sẽ biết.”
Trong nón lá truyền ra một giọng nói khác: “Ta là Bích Du. Đại quản sự của Ám Hành Yêu giới.”
Mạnh Tuyết Lý giật mình, chỉ thấy đứa bé bỏ nón lá xuống, một đôi tai thỏ với màu lông u tối giơ lên, hắn tiện tay khẩy khẩy lỗ tai, ôm một con chim bói cá ra.
Chim bói cá mở miệng lần nữa, tản mạn nói: “Gần đây lười hóa hình, thất lễ thất lễ.”
Mạnh Tuyết Lý:”Không, không sao cả,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-xuat-han-son/4605179/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.