- Trước đây không lâu, hẳn là khi các ngươi vừa mới đến Âm Sơn, ta có nghe qua chuyện Bảo Quang Quan của cô.
Lệ Tây Tinh im lặng một lát, nhìn người thiếu nữ mặt tròn này rồi nói:
- Nói như vậy cô chính là nữ đệ tử tên Hồ Kinh Kinh của Bảo Quang Quan.
Thiếu nữ mặt tròn gật đầu, đáp:
- Ta chính là Hồ Kinh Kinh.
Lệ Tây Tinh quay người lại, nhìn thiếu nữ gọi là Hồ Kinh Kinh, nói:
- Cô cùng với tất cả mọi người của Bảo Quang Quan, đều bị bắt phải tới đây, cô không hận sao? Có lẽ cô hiểu được, mặc dù cô có vài thủ đoạn khác biệt của sư môn, nhưng chỉ bằng hai người chúng ta mà muốn dụ đám kỵ quân kia rời đi, kỳ thật chẳng khác gì chịu chết.
- Có khác gì nhau?
Hồ Kinh Kinh nhìn y, lông mày hơi cau lại:
- Ta cũng nghe qua chuyện của ngươi, ngươi ở đây cũng là do bắt buộc.
Lệ Tây Tinh lắc đầu:
- Vẫn không giống nhau, ta ở quan ngoại đã nhiều năm, quen thuộc mọi thứ nơi đây, còn cô vừa mới đến không lâu, huống hồ ta không phải bị quân đội trực tiếp bắt đến đây.
Hồ Kinh Kinh cũng lắc đầu:
- Cũng không khác gì nhau, thực tế là khi mỗi ngày ngươi đều tận mắt nhìn thấy rất nhiều người chết trận trước mặt ngươi... Bọn họ chẳng qua là đang thi hành quân lệnh, vì Đại Tần. Nếu có hận, đó là chuyện sau này. Hiện tại, ta là một thành viên trong bọn họ.
Lệ Tây Tinh nhìn nàng một cái.
Y còn chưa kịp nói, Hồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-vuong-trieu/1644617/quyen-5-chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.