- Lập tức xử lý sạch sẽ những thi thể này.
Đứng trên lầu ở cửa tòa biên thành, Đinh Ninh nhìn bức tường màu đen cùng màu đỏ từ từ nói.
- Xử lý như thế nào?
Nam Cung Thải Thục không nhịn được mà hét lên một tiếng đầy phẫn nộ.
Thân thể của nàng đang run rẩy.
Thực sự nàng không muốn phát tiết tâm tình lên Đinh Ninh, chẳng qua nàng không thể tưởng tượng được tại sao Đinh Ninh nhìn thấy hình ảnh này mà lại có thể bảo trì bình tĩnh như vậy.
- Sự thù hận và phẫn nộ của cô đang lấn áp sự bi thương.
Đinh Ninh quay đầu lại nhìn Nam Cung Thải Thục, khuôn mặt dần dần trở lên lạnh lẽo:
- Bây giờ là người khác tàn sát một toà thành của vương triều Đại Tần chúng ta, nhưng ít nhất vẫn để lại phụ nữ và trẻ em, nhưng quân đội Đại Tần không chỉ tàn sát một tòa thành của người khác. Đây là chiến tranh, phẫn nộ và cừu hận nhằm vào địch nhân chỉ khiến cô dễ bị kích động, từ đó tạo rất nhiều điều sai lầm, điều đó thật vô nghĩa.
- Vô nghĩa?
Sắc mặt Nam Cung Thải Thục trở lên trắng như tuyết, nàng cắn chặt môi, phát ra âm thanh từ kẽ răng:
- Ngươi bảo ta không được hận kẻ địch đã đồ sát cả tòa thành này?
Đinh Ninh im lặng một lúc rồi nói:
- Cô phải hiểu rằng, chiến tranh xảy ra không phải do những tướng lãnh xuất quân này, mà luôn là do vài người có vị trí cao trong cuộc sống kia. Nếu truy tìm nguyên nhân, thì ai dẫn đến những
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-vuong-trieu/1644616/quyen-5-chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.