Dịch giả: DacNhan2004
Biên: Trác Hồn, kethattinhthu7
- Quả là càn quấy! Khinh Mân Sơn Kiếm Tông là cổng thành cửa tiệm sao, muốn đến là đến, muốn đi là đi?
- Ngươi cũng thật ngu xuẩn! Người khác muốn mang thư vô, ngươi liền cho ả truyền tin vào sao?
Âm thanh dạy dỗ đầy phẫn nộ không ngừng vang lên giữa sơn cốc.
Tu hành giả trẻ tuổi mặc bào phục xanh ngọc của Mân Sơn Kiếm Tông cúi đầu, đứng trước mặt nam tử trung niên nghe răn dạy, trong lòng cảm thấy vô cùng ủy khuất. Hắn thầm nghĩ, theo quy củ trước giờ, nếu bên ngoài có người đến đưa tin thì mình phải báo ngay, huống chi kẻ đến đưa tin kia là ai? Chẳng lẽ mình có khả năng từ chối được sao?
Huống chi, ai mà nghĩ được có kẻ đã vào Mân Sơn Kiếm Tông rồi mà sau đó viết thư để lại rồi rời đi?
- Hồ sư bá, xảy ra chuyện gì thế?
Thanh âm lạnh lẽo rất đặc trưng, ẩn chứa sự uy nghiêm từ giữa sơn đạo vang lên, thân ảnh Tịnh Lưu Ly hiện ra.
- Trịnh Tụ sai người đưa thư cho Trương Nghi, sau đó Trương Nghi để lại thư rồi rời khỏi sơn môn.
Nam tử trung niên vẫn còn tức giận, nếu như chỉ là những đệ tử miễn cưỡng qua được kiếm hội như những năm trước thì không tính. Đằng này, kiếm hội năm nay so với những lần trước kịch liệt hơn rất nhiều, người được chọn cuối cùng đều là những nhân tài có thể đào tạo, đặc biệt biểu hiện của Trương Nghi lại càng xuất chúng.
Đối với tất cả các tông môn mà nói, người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-vuong-trieu/1644511/quyen-4-chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.