Giọng nói này rất đạm mạc, nhưng lảnh lót, lúc đầu tưởng là giọng con gái, nhưng nghĩ kỹ lại có vẻ không đúng lắm.
Tạ Liên Ứng khẽ cau mày, thủ lĩnh mã tặc kia kỳ thật là Quan Trung Trần gia gia chủ Trần Thôn Vân, Trần gia là nhân tài mới xuất hiện của Quan Trung, trên phương diện làm ăn đã sớm có giao phong với Tạ gia, làm ra chuyện thế này, vốn cũng không phải là việc chưa nghĩ kỹ.
Vì nếu chuyện này Tạ gia không giải quyết được, tương lai sau này Tạ gia nhất định nguyên khí đại thương.
Nhưng Trần Thôn Vân nổi danh hiếu tử, tuổi lại đã cao mới có con nối dòng, trong lòng hắn, mẹ hắn và gia tộc Trần gia vốn luôn độc đinh còn quan trọng hơn cả mạng sống của hắn, bây giờ hắn đã quyết định thay người, Trần gia còn ai dám đưa ra lời dị nghị?
Trần Thôn Vân quay người lại nhìn.
Người lên tiếng ở cách sau hắn không xa, cưỡi một con ngựa màu xám, quần áo cũng là màu xám, dáng người nhỏ gầy, mặt cũng bịt khăn vàng, nhìn không ra là nam hay nữ.
"Ta muốn thử một lần."
Người kia nhìn Trần Thôn Vân đang quay người lại nhìn mình, lặp lại lần nữa, giọng nói lanh lảnh.
Hai bàn tay Trần Thôn Vân run run, sắc mặt hắn trắng bệch như tờ giấy, miệng hé ra, lí nhí, giọng cầu khẩn: "Đại nhân. . ."
"Chưa chắc ta đã thất thủ, không làm cho người nhà ngươi bị tổn thương đâu." Người áo xám giọng rất kiên định, đầy vẻ không cho người khác kháng cự.
Lồng ngực Trần Thôn Vân phập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-vuong-trieu/1644358/quyen-3-chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.