Mấy cỗ xe ngựa với tốc độ không nhanh không chậm chạy trên đường phố Trường Lăng.
Trong chiếc xe dẫn đầu chính là Mạc Thanh Cung.
Đôi mắt hắn đột nhiên trở nên vô cùng cảnh giác .
Một chiếc xe ngựa đang từ một con phố chạy về phía xe hắn, người đánh xe đó hắn biết, là Kinh Ma Tông, người của Vương Thái Hư.
Làm việc ở Thần Đô Giám nhiều năm, hắn rút ra được một bài học xương máu, rằng không thể tuyệt đối tin tưởng bất luận kẻ nào.
Nhưng khi màn xe của cỗ xe ngựa đó được vén lên, đầu chân mày đang cau lại của hắn giãn ra, bảo người chung quanh lánh ra xa, nhẹ nhàng hỏi: "Sao ngươi cũng tới?"
Người ngồi trong xe ngựa chính là Đinh Ninh và Thẩm Dịch, nghe thấy Mạc Thanh Cung hỏi vậy, Đinh Ninh chẳng hề cảm thấy viên quan Thần Đô Giám nổi danh này có chút nào giống biệt danh "Chó dữ" đáng sợ của mình, nên lướt thẳng vào trong xe của Mạc Thanh Cung, còn ra ý bảo Thẩm Dịch đi theo.
"Mạc đại nhân, đã lâu không gặp, năm mới khí sắc nhìn rất không tệ nha."
Đinh Ninh hơi cúi người thi lễ với Mạc Thanh Cung: "Vì nghĩ có lẽ đại nhân muốn nghe một ít chi tiết, nên mới tới. Chắc hẳn người đã nghe được chuyện ở Ngư Thị, ta dẫn cả sư đệ tới đây, đại nhân có thể hỏi rõ ràng mọi chuyện, không cần mất thời gian tới Ngư Thị làm gì."
Mạc Thanh Cung hiền hòa nhìn Đinh Ninh, hoàn toàn không có chút vẻ nghiêm khắc như thường có khi gặp cấp dưới, mỉm cười: "Ngươi thực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-vuong-trieu/1644305/quyen-2-chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.