“Minh phương cô nương an tâm, Trương Hiện là một nhi lang thật tốt, hiện giờ hắn bị người làm hại, ta tất sẽ không ngồi yên không quan tâm.” 
Sầm Chiếu vừa nói, vừa buông sách trong tay, nghe thấy tiếng bước đi, ánh mắt hắn liền lướt qua Thương Nhung, nhìn về phía thiếu niên từ bên ngoài đi vào. 
Mưa bụi thấm ướt góc áo phất động tùy ý theo bước đi của hắn, thiếu niên màu da ảm đạm, hình dung tiều tụy, nhưng đối mắt kia lại thần quang trong trẻo mà sắc bén. 
“Không biết vị này chính là?” Sầm Chiếu phất tay áo rộng, nhìn chằm chằm hắn. 
“Minh Phương cô nương khổ tìm Trương công tử không thành, nghe tin Trương công tử chết liền muốn đến quan nha nhận thi lại không được vào, thương tâm muốn chết liền muốn tự sát,” biểu tình Chiết Trúc nhẹ nhàng, đón nhận ánh mắt chăm chú của Sầm Chiếu cũng không chút hoang mang, “Vừa vặn, được tại hạ cứu, nghe nói Sầm lão tiên sinh có lòng hỏi đến án này, ta liền đưa Minh Phương cô nương tới cửa bái phỏng.” 
Lời này chợt nghe cũng không có chỗ nào không ổn, nhưng mà Sầm Chiếu chỉ cần sai người đi quan nha hỏi thăm có một nữ tử gọi là Điền Minh Phương tới cửa nhận thi hay không, nàng có bị chặn lại ngoài cửa nha môn hay không, liền biết thật giả trong đó. 
Thương Nhung lẳng lặng nghe, cũng thấy không đúng trong đó, nhưng ở Dụ Lĩnh Trấn, trên Hạnh Vân sơn nàng đã từng lĩnh hội tâm kế và thủ đoạn của Chiết Trúc, lời này của hắn lại 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-ung-minh-nguyet/3466942/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.