Chương trước
Chương sau
Cửu lâu chủ thấp giọng thở dài, nói:

- Tiểu hữu, nếu lệnh sư có cần, cứ nói một câu, Túy Tiên lâu ta nhất định dốc sức tương trợ!

Nói xong, hắn quay người biến mất ngay tại chỗ.

Mà lúc này, Mặc Vân Khởi và Bạch Trạch cùng Kỷ An Chi đi tới bên cạnh Diệp Huyền.

Khi thấy bốn người trên không trung, sắc mặt ba người Mặc Vân Khởi trầm xuống.

Bốn người này, đã hoàn toàn vượt ra khỏi phạm trù nhận biết của bọn họ.

Trên không, bốn người lão giả áo bào trắng đánh giá đám người Diệp Huyền phía dưới, cuối cùng, lão giả áo bào trắng nói khẽ:

- Bốn người này, không tệ.

Lão giả áo bào đen gật đầu, nói:

- Cực kỳ tốt!

Lão giả cầm gậy trúc cũng mỉm cười, ánh mắt của hắn nhìn lên người Bạch Trạch, nói:

- Không ngờ nơi này còn có thể chất bán yêu, hơn nữa còn kích phát huyết mạch lực, tuy chỉ là Thông U cảnh, sợ rằng Thần Hợp cảnh cũng không làm gì được hắn!

Lão giả áo bào trắng gật đầu, nói:

- Quả thật không tệ, thân thể này rất cường hãn, hợp cách! Tăng thêm huyết mạch lực, như vậy mới có thể tính là ưu tú!

Nói đến đây, ánh mắt của hắn lại nhìn lên người Mặc Vân Khởi, Mặc Vân Khởi vội vàng hếch sống lưng.

Nhìn thấy Mặc Vân Khởi, lão giả áo bào trắng nhíu mày, nói:

- Không còn gì khác!

Mặc Vân Khởi kém chút nổi khùng!

Mà lúc này, lão giả áo bào trắng dời qua khỏi người Mặc Vân Khởi, lần này, trong mắt hắn lại có kinh ngạc, nói:

- Thể chất đặc thù? Ân... Đây là Khinh Linh thể...

Khinh Linh thể!

Trên không, tầm mắt mấy người lại nhìn lên thân Mặc Vân Khởi, trong mắt bốn người đều có một tia kinh ngạc.

Trong thiên địa, có ít người rất đặc thù, đặc thù này có rất nhiều không phải thiên phú, chỉ có thể chất!

Có một ít thể chất đặc thù, loại thể chất đặc thù này tu luyện có khả năng làm ít công to!

Mà loại Khinh Linh thể này, nếu tu luyện một chút công pháp khinh công sẽ trở nên nghịch thiên!

Lão giả cầm gậy trúc đột nhiên cười nói:

- Ngươi có nguyện vào Ám giới ta? Nếu đồng ý, hôm nay sẽ tránh khỏi chết!

Ám giới!

Rõ ràng, tại lão giả cầm gậy trúc xem ra, Mặc Vân Khởi hết sức thích hợp làm sát thủ. Cũng đúng, nếu như Mặc Vân Khởi tu luyện những công pháp quỷ mị của Ám giới, tuyệt đối là vô cùng nghịch thiên!

Nhìn thấy lão giả cầm trúc công nhiên mời chào Mặc Vân Khởi, lão giả áo bào trắng và lão giả áo bào đen đều sửng sốt, thế nhưng rất nhanh, trong lòng bọn họ cũng thoải mái.

Hai người nhìn nhau, sau đó nhìn về phía Bạch Trạch, lão giả áo bào trắng nói:

- Có nguyện vào Thương Mộc học viện ta? Nếu nguyện ý, hôm nay sẽ khỏi chết!

Bạch Trạch và Mặc Vân Khởi đều sửng sốt.

Rõ ràng, hai người cũng không nghĩ tới bọn họ sẽ bị mời chào.

Bạch Trạch và Mặc Vân Khởi liếc mắt nhìn nhau, cuối cùng, Mặc Vân Khởi ngẩng đầu nhìn về phía lão giả cầm gậy trúc, nhếch miệng cười một tiếng, nói:

- Mặc dù ta rất sợ chết, cũng không muốn chết, thế nhưng, bảo ta phản bội Thương Lan học viện, không thể nào, đời này đều khó có khả năng.

Bạch Trạch gật đầu, nói:

- Ta chỉ thừa nhận Thương Lan học viện!

Thương Lan học viện!

Nơi này là nhà của bọn họ!

Trên không, lão giả cầm gậy trúc lãm đạm nói:

- Lưu tại nơi này, chỉ chịu chết vô ích, với thiên phú của các ngươi, ngày sau nhất định sẽ có một phần không sai tiền đồ.

Bạch Trạch nhìn về phía Mặc Vân Khởi, nói:

- Mặc Điêu Mao, ngươi giúp ta nói với bọn chúng, lão tử sẽ không rời khỏi Thương Lan học viện! Đồng thời bảo bọn họ cút!

Mặc Vân Khởi lườm Bạch Trạch, nói:

- Móa nó, bọn chúng ở chỗ này, ngươi còn muốn ta nói thay ngươi?

Bạch Trạch lạnh lùng nói:

- Lão tử không muốn nói chuyện với bọn chúng!

Mặc Vân Khởi: “...”

Trên không, lão giả áo bào trắng lắc đầu, nói:

- Nếu ngươi không trân quý cơ hội lần này, vậy thì lưu tại nơi này hóa thành bụi đi!

Lão giả cầm gậy trúc cũng gật đầu, nói:

- Không bắt buộc, thiên tài, còn nhiều.

Lúc này, lão giả áo bào đen đột nhiên nhìn sang Kỷ An Chi cách đó không xa, lão giả cầm gậy trúc cùng lão giả áo bào trắng và nam tử trung niên đều nhìn sang Kỷ An Chi!

Kỷ An Chi mặt không biểu tình, đồng thời lấy ra một cái bánh bao gặm hai cái.

Một lát sau, lão giả áo bào trắng lắc đầu, nói:

- Cũng không có chỗ thần kỳ, nhưng lại lĩnh ngộ đao ý...

Nói đến đây, thần sắc mấy người dần dần ngưng trọng.

Không có thiên phú đặc thù, nhưng lại lĩnh ngộ đao ý, nhìn thì hết sức phổ thông, nhưng thật ra lại không phổ thông. Kỷ An Chi dùng thiên phú bình thường nhất đạt tới trình độ này, ý nghĩa, mặc kệ nàng ở phương diện tâm tính hay tự thân cố gắng, tuyệt đối đều là cấp cao nhất!

Loại người này, nhiều khi mới là đáng sợ nhất!

Lão giả áo bào trắng đánh giá Kỷ An Chi, nói:

- Có lẽ ngươi sẽ không rời khỏi Thương Lan học viện. Cũng tốt, bớt cho chúng ta lãng phí miệng lưỡi!

Nói xong, hắn quay đầu nhìn sang Diệp Huyền cách đó không xa.

Khi ánh mắt lão giả áo bào trắng nhìn lên người Diệp Huyền, ánh mắt những người khác đều nhìn lên thân Diệp Huyền!

Diệp Huyền!

Không hề nghi ngờ, hắn hiện tại là người chói mắt nhất Khương quốc, còn chói mắt hơn cả An Lan Tú!

Lão giả áo bào trắng đánh giá Diệp Huyền, không nói gì.

Hiện tại, Diệp Huyền mặt không biểu tình, nhìn rất là bình tĩnh, kỳ thật trong lòng lại rất hoảng hốt.

Bởi vì cho tới bây giờ, nữ tử thần bí vẫn không có đáp lại!

Diệp Huyền thầm cười khổ nói:

- Tiền bối, mấy người này tới tìm ngươi, ngươi cũng không thể không quan tâm a!

Nữ tử thần bí vẫn không có đáp lại!

Mặc dù nữ tử thần bí không có đáp lại, thế nhưng, tầng thứ hai lại có một trang giấy bay ra…

Nhìn thấy tờ giấy này, vẻ mặt Diệp Huyền lại thay đổi, hắn tranh thủ thời gian thu hồi tâm thần của mình, triệt để rời khỏi Giới Ngục tháp!

Không thể trêu vào! Không thể trêu vào!

Diệp Huyền ngẩng đầu nhìn bốn người lão giả áo bào trắng, lúc này, lão giả áo bào trắng đột nhiên lãm đạm nói:

- Lăng Không cảnh đỉnh phong, một thân cơ sở vững chắc hiếm thấy, không chỉ lĩnh ngộ kiếm ý và lĩnh ngộ chiến ý, kiếm võ song tu, không chỉ như thế, thân thể càng mạnh mẽ... Hiếm thấy, đúng là hiếm thấy. Dùng thực lực của ngươi, ít nhất có thể tiến vào mười vị trí đầu trên Võ bảng, nếu tiến vào Thông U, sợ rằng có thể đi vào năm vị trí đầu!

Lão giả áo bào đen gật đầu, nói:

- Chung quanh ranh giới Khương quốc, quả thật hiếm thấy! Cho dù đặt trong toàn bộ Thanh Châu cũng hiếm có! Một thân thực lực của ngươi, sợ rằng ngày sau sẽ vượt qua Ninh quốc Thác Bạt Phu!

Nói đến đây, hắn nhìn về phía lão giả cầm gậy trúc, nói:

- Các hạ thấy thế nào?

Lão giả cầm gậy trúc cười nhạt một tiếng, nói:

- Càng yêu nghiệt, càng đáng chết.

Bầu không khí yên tĩnh trở lại!

Lão giả áo bào trắng và lão giả áo bào đen nhìn thoáng qua Diệp Huyền, không nói gì.

Chết!

Loại người hư Diệp Huyền, bọn họ đương nhiên sẽ không bỏ mặc hắn trưởng thành!

Đối với bọn họ mà nói, nếu không thể trở thành bằng hữu, vậy thì sẽ thành kẻ địch, tất nhiên phải diệt tận gốc để trừ hậu họa!

Đúng lúc này, nam tử trung niên đeo kiếm nhìn Diệp Huyền, nói:

- Ngươi lĩnh ngộ kiếm ý gì?

Kiếm ý!

Diệp Huyền lắc đầu.

Kỳ thật, hắn thật không biết mình lĩnh ngộ kiếm ý gì, chính hắn cũng rất tò mò, sau khi chờ nữ tử thần bí ra ngoài, nhất định phải hỏi thăm rõ ràng!

Vấn đề là, nữ tử thần bí thần bí phải đi ra mới được!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.