“Nghe nói gần đây đệ tử Minh Giáo cùng Trung Nguyên lui tới rất nhiều, hiện tại ai cũng có thể đến Quang Minh đỉnh dạo một vòng. Nghe nói ở đó có một cây Tam Sinh Thụ, tình nhân dưới tán cây thề nguyện, tam sinh tam thế không chia lìa.” Nói rồi ngừng lại một chút, thăm dò hỏi: “Nếu như có cơ hội, chúng ta cũng đến đó có được không?”
“Thấy không, lão tử từng một mình anh dũng chiến đấu ở đấy, đánh với hơn mười con sói.”
Lăng Hàn một tay nắm dây cương, một tay chỉ về nơi xa. Diệp Tinh Thần chỉ thấy cát vàng khắp nơi, cồn cát nhâp nhô, kéo dài đến tận chân trời. Tuy nhìn như tận cùng, nhưng ai cũng biết rằng, thế giới này thực chất chẳng có gì là tận cùng.
Từ Côn Lôn ra khỏi Ngọc Môn Quan chính là hoang mạc Long Môn. Lăng Hàn đã chuẩn bị sẵn văn thư xuất quan giả. Thật ra dù cho y không chuẩn bị, mấy tên tướng sĩ thủ quan kia cũng không dám làm gì y. Cho dù bọn họ không nhận ra Lăng Hàn là người phương nào, nhưng vừa nhìn thấy hắc mã trường thương kia, tất nhiên cảm nhận được một cổ sát khí ập vào mặt.
Thời buổi này, ai cũng không muốn bước chân vào bãi nước đục, vì thế công tử sau lưng Lăng Hàn dường như đang biểu đạt gì đó, bọn họ cũng xem như không thấy.
Thời tiết hôm nay rất đẹp, ánh nắng thoải mái chiếu lên cát vàng, ngoại trừ vài cồn cát di động ra, không có cảnh tượng cát bay dữ dội đáng sợ nào. Vó ngựa chạy trên cát không phát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-tamsach-tang-trich-tinh-hai-sao/1318820/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.