Lăng Hàn cười cười, kéo mũ trùm áo choàng che cho hắn: “Không phải khuôn mặt giống đậu hủ của ngươi bị gió thổi đến đỏ lên hết cả rồi sao, gia đau lòng.”
“Lăng Hàn, ngươi không định đi cùng đại quân sao?”
Cố Mặc Nhiên buông mật báo trong tay, mấy ngày nay hắn bận đến sứt đầu mẻ trán, sắp xếp chuẩn bị đủ chuyện, phòng khi có sai lầm gì.
“Các ngươi không xuất phát sớm như vậy, ta… Có chuyện quan trọng, phải đi trước.”
“Từ nay đến ngày xuất chiến còn tận mấy tháng, sao phải vội vã. Ngày xưa chưa từng thấy ngươi để tâm như vậy.”
Trên mặt Lăng Hàn có vài phần không kiên nhẫn, vung tay nói: “Tóm lại là đến lúc đó ta sẽ xuất hiện tập hợp với các ngươi, cứ an tâm đi.”
Cố Mặc Nhiên thở dài, ném mật báo vào trong chậu than bên chân, dùng nến đốt hết tờ giấy ố vàng kia. “Thôi được, nếu như tiện đường thì ngươi đi tìm Linh Vũ một chuyến. Mấy năm qua ta cảm thấy tin hắn nghe ngóng được cũng không ít hơn ta đâu.”
“Cũng là một tài năng đấy.”
“Ta biết rồi, nếu không có chuyện gì quan trọng thì ta đi trước đây.”
“Lăng Hàn, Diệp Tinh Thần kia thì sao?”
“Tất nhiên ta sẽ mang hắn theo.”
“…”
Vẻ mặt Cố Mặc Nhiên hơi thay đổi, nhưng cũng không nói thêm gì. Một lúc lâu sau, mới hỏi một câu: “Lần này ngươi đối với hắn, thật sự nghiêm túc à…?”
Lăng Hàn cười cười, cũng không đáp lại.
“Càng đâm đầu vào mấy chuyện này, cuối cùng có khi thương tổn nhận được sẽ càng nhiều hơn.”
“Đầu óc ngươi không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-tamsach-tang-trich-tinh-hai-sao/1318819/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.