Phàm nhân đều cho rằng thần là cuối cùng, nhưng theo Cổ Lão truyền thừa của Thiên Cơ nhất mạch ta, cho dù là thần cũng có sự phân chia mạnh yếu. Thiên địa đại đạo cũng có chủ thứ, tu luyện chính thức cuối cùng. Phàm nhân nghĩ cũng nghĩ không tới, chỉ có bước vào thần lộ vừa đi vừa mò.
Trong lòng Thần Cơ tiên sinh yên lặng nói thầm.
Vèo --! Vèo --! Vèo --!
Đột nhiên ba đạo nhân ảnh, vạch phá hư không từ đằng xa bay tới rơi vào đỉnh núi của đám người Huyền Thiên.
Ba người đến đây rất là tuổi trẻ, nhìn bề ngoài đều mới hơn hai mươi.
- Yến Vân Thành tiền bối. . . Quấy rầy!
Ba người đến đều bắt chuyện với Yến Vân Thành.
Ánh mắt của ba người Huyền Thiên, Yến Tịch Tịch, Lý Dật Phong đều chăm chú vào ba người trẻ tuổi này, một trong số đó có Đồng Nghệ.
Đồng Nghệ lên tiếng chào hỏi Yến Vân Thành thì ánh mắt nhìn lướt qua trên người Yến Tịch Tịch, cuối cùng định lại Huyền Thiên.
Ngày đó Yến Cô Thành hạ thủ lưu tình với Đồng Nghệ tựa hồ cũng không để cho hắn bất luận giáo huấn gì, trong ánh mắt mà nhìn Huyền Thiên lộ vẻ hung ác lăng lệ ác liệt.
Lông mày Yến Vân Thành nhẹ nhàng nhăn lại nói:
- Ba vị đến đây chuyện gì?
Tu vi ba người trẻ tuổi đều không đơn giản. Đồng Nghệ từ không cần phải nói là vương giả tiểu thành cực hạn. Hai người khác đứng ở bên cạnh cũng vương giả tiểu thành cực hạn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-nghich-thuong-khung/2357534/chuong-1149.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.