- Bất quá Đan Đế Dược Viên tuy rằng phạm vi trăm vạn dặm, nhưng mà địa phương trung tâm khu vực hơn ba mươi vạn dặm tương đương nguy hiểm, chỗ đó hư không giam cầm tuyệt đối, hơn nữa cấm chế rất nhiều, mỗi lần đều có không ít thiên tài vẫn lạc trong đó.
Thần Cơ tiên sinh đột nhiên lấy ra tám miếng bát quái đồng tiền, nói:
- Việc này để ta thay ngươi bói một quẻ nhìn xem cát hung thế nào.
Nói xong Thần Cơ tiên sinh đem tám miếng bát quái đồng tiền trong tay ném đi, rất nhanh đồng tiền rơi xuống đất.
- Không phải chứ???
Lý Dật Phong thét lên một tiếng kinh hãi.
Chỉ thấy vậy tám miếng bát quái đồng tiền không nằm úp cũng không nằm ngửa, mà toàn bộ dọc theo mặt đất.
Đồng tiền mỏng như vậy sao có thể giữ thăng bằng trên mặt đất? Đáng lẽ phải nằm bẹp ra chứ?
Nhìn tám miếng bát quái đồng tiền đứng thẳng, Yến Vân Thành cùng Yến Tịch Tịch đều lộ vẻ đặc sắc.
Yến Vân Thành hỏi:
- Tiên sinh, quẻ này có ý gì?
Lóe lên Thần Cơ tiên sinh lóe lên một đạo quang mang, tay hắn vung lên, tám miếng bát quái đồng tiền trên mặt đất toàn bộ đều bị hắn tóm vào tay.
Khóe miệng của hắn, lộ ra mỉm cười, nói:
- Lúc này đây sợ là có người thảm rồi.
- Ai? Ai sắp thảm cơ?
Lý Dật Phong hỏi.
Ánh mắt Thần Cơ tiên sinh lại một lần nữa nhìn về phía bầu trời xa xăm một chút. Tựa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-nghich-thuong-khung/2357532/chuong-1150.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.