Yên Cửu xắn tay áo lên, bỏ cỏ mã tiền vào cối gỗ, bắt đầu dùng chày giã thuốc tỉ mẩn nghiền nhỏ chúng ra.
Cỏ mã tiền nát vụn khi chày nghiền vào cối khiến mùi thuốc trong phòng càng nồng nặc thêm.
Trường Ly dỏng tai lên nghe ngóng động tĩnh của Yên Cửu, sau đó lặng lẽ thở phào một hơi.
Nàng biết Yên Tiểu Cửu lo xuể mà!
Chẳng lẽ không có nàng thì không thể hoàn thành nhiệm vụ chắc?
Trường Ly yên tâm nhắm mắt lại.
Thế rồi nàng bất tri bất giác ngủ mất tiêu.
Tiếng ngáy đột nhiên biến mất khiến không gian vắng lặng hẳn.
Yên Cửu nhìn linh kiếm yên ắng, âm thầm mỉm cười: Không ngờ lúc ngủ nàng lại ngoan thế.
Ý nghĩ này vừa lóe lên trong đầu chàng thì Trường Ly đã trở mình trong mơ rồi rớt bụp vào sọt cỏ mã tiền.
Thanh kiếm dài mảnh bỗng chốc bị đống cỏ mã tiền phủ kín mít, chỉ lộ non nửa cái tua hồng nhạt.
Yên Cửu tự dưng thấy hơi ngứa tay, bất giác muốn nắm cái tua kia.
Ngủ mà cũng không chịu yên nữa.
Yên Cửu nghiền cỏ mã tiền thâu đêm, đến khi trời hửng sáng mới quay lại Linh Cầm Viên cho gà ăn thêm lần nữa.
Lúc chàng mang linh kiếm về đệ tử xá thì mặt trời đã nhô cao.
Trường Ly ngủ say như chết, lúc dậy trông thấy căn phòng quen thuộc, nàng thoáng hoang mang.
Hai bắp cải thảo mọng nước được Yên Cửu đặt trên bệ cửa sổ trông cực kỳ hấp dẫn dưới ánh nắng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-linh-khong-co-chi-tien-thu/2621590/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.